Ta đi trọn kiếp con người Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru (Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa) Nhiều thành ngữ, ca dao còn được Nguyễn Duy chỉnh sửa tài tình để biến thành sản phẩm thuộc sở hữu của nhà thơ. Câu ca dao: Trên đồng cạn ...
Có thương thuyền giữa sông trôi lững lờ (Chợ Thương- Đồng Đức Bốn) Có lúc, cách xưng hô lại gợi lên sự vui đùa tếu táo: Mình-ta, tao- mày đầy suồng sã, bỗ bã, thân mật. Mình vô tư với ta đi Vô tư nên chẳng cần chi nhiều lời ...
(Chân quê) Khi tha hương, là khách giang hồ giữa nơi phố thị, có giây phút nào Nguyễn Bính không nhớ thương, mong mỏi về làng quê. Ông khát khao quay trở về để được sống trong yên bình thanh bạch: Sao chẳng về đây, nỡ lạc loài Giữa ...
Khổ mà tôi vẫn muốn yêu Đau mà tôi chẳng đặt điều cho ai Ngẩn ngơ một mối tình gai Vẫn tin có một ban mai mỗi ngày (Chuông chùa kêu trong mưa) Như đã thành một qui luật, trời ban cho thi sĩ cái tài thơ, được sống, được yêu bằng ...
Một chiều mà biết đi sâu vào bản chất vấn đề. Biết nhận ra nét đẹp riêng của mỗi cô thôn nữ sau những mảnh đời, cảnh ngộ riêng. Chùm thơ Kính thưa liền chị viết về những cô gái quê thuở trước thêm một lần nữa làm rõ cho ...
Mình dưới bom đạn, đau thương của chiến tranh. Bởi lẽ ấy, người mẹ trong thơ lục bát của ông không còn là người mẹ chiến sĩ như trong thơ Nguyễn Duy cũng là điều dễ lí giải. Cuộc sống hiện đại mới mẻ có nhiều luồng văn ...
Niềm của nhà thơ đâu thiếu phần sâu sắc. Nỗi nhớ đồng quê của Đồng Đức Bốn thật đặc biệt: Khi xa thì nhớ, đứng trông lại buồn Tôi sinh ra có ngọn nguồn Làm sao mưa lũ cứ tuôn đổ về (Cuối cùng vẫn còn dòng sông) Yêu quê, ...
Nó không chỉ là dư vị của rượu mà còn là của đời người quê kệch. Cay đấy, đắng đấy mà lại chất chứa êm dịu bao nhiêu. Ngọt ngào một chút men quê Cay tê cả lưỡi đắng tê cả lòng (Về làng) Sống giữa thời đại mà người ta ...
Lắng nghe, cảm nhận tiếng gió rừng như những âm thanh sức sống từ cội nguồn vọng về. Âm thanh của cơn gió tự nhiên râm ran, rầm rì như lời câu chuyện trong những đêm quê. Âm thanh tự nhiên ấy được lắng nghe bằng thính giác của ...
Ánh trăng bình dị, mộc mạc đã gợi ra sự thật day dứt: Cuộc sống mới nơi ánh điện, cửa gương dễ khiến người ta quên đi những giá trị quí báu một thời, quên đi những điều tưởng như mộc mạc, giản dị nhưng lại mang một ý ...
( Nhớ) Với Đồng Đức Bốn, khi nhắc tới những dòng sông mang danh cụ thể là lúc ông gửi vào đó những ấn tượng, tình cảm bộc trực, cụ thể về cảnh vật, tình người. Còn khi nhắc tới những dòng sông quê nói chung, ông đã để con ...
Vì đâu mà phải vàng thau rạch ròi (Về lại chốn xưa) Cảm quan quê mùa của nhà thơ luôn vươn tới những gì tròn đầy, trọn vẹn. Bởi vậy nên, đã là trầu với cau thì luôn phải gắn bó khăng khít. Trầu cau trong thơ lục bát Đồng Đức ...
Trang 7152, Trang 7153, Trang 7154, Trang 7155, Trang 7156, Trang 7157, Trang 7158, Trang 7159, Trang 7160, Trang 7161,