Những tồn tại chủ yếu cản trở sự phát triển của hoạt động kinh doanh bất động sản ở Việt Nam - 5


đoạn trước đây không hiệu quả, Nhà nước không thu được tiền từ nguồn tài nguyên to lớn là đất đai trong khi phải đầu tư khá nhiều cho việc xây dựng các công trình trên đất để thoả mãn nhu cầu về BĐS của các tổ chức và cá nhân làm việc trong các cơ quan, các doanh nghiệp Nhà nước (DNNN).

Tại điều 2 trong đạo luật sửa đổi Hiến pháp Trung Quốc năm 1988 qui định việc Nhà nước giao đất dưới dạng QSD đất và cho phép QSD đất được chuyển nhượng đã bắt đầu cho những cải cách cơ bản trong hệ thống pháp luật quản lý đất đai ở Trung Quốc. QSD đất được phép chuyển nhượng, cho thuê, thế chấp, thừa kế…tức là người chủ sử dụng đất được quyền định đoạt đất đai, BĐS của mình gần giống như các chủ sở hữu BĐS ở các nước phương tây. Một số điểm khác biệt chính của QSD đất này với quyền sở hữu đất ở các nuớc phương tây là đất được giao cho một mục đích sử dụng nhất định với thời hạn giao được xác định trong khoảng từ 40 đến 70 năm tuỳ mục đích sử dụng. Đất được giao phải được đưa vào sử dụng đúng mục đích trong một khoảng thời gian nào đó, thông thường khoảng hai năm, và sau đó chủ sử dụng mới có thể thực hiện các quyền định đoạt của mình. Tại Đạo luật tạm thời về bán và chuyển nhượng QSD đất Nhà nước tại các thành phố và thị trấn năm 1990 qui định ba điều kiện để chủ sử dụng đất có thể chuyển nhượng cho người khác sau khi được giao đất là: đã trả đủ tiền cho Nhà nước khi được giao đất, đã được cấp Giấy chứng nhận (GCN) QSD đất, đã đầu tư một phần tiền, thông thường khoảng 25% vốn cần thiết đầu tư cho công trình trên đất. Trường hợp chủ sử dụng đất không đưa đất vào sử dụng đúng mục đích được giao trong một khoảng thời gian qui định nào đó thì có thể bị Nhà nước thu hồi lại đất. Khi được giao đất chủ sử dụng đất phải nộp tiền sử dụng đất một lần cho toàn bộ thời gian được giao sử dụng và QSD đất có thể được gia hạn sau khi hết hạn sử dụng theo quyết định giao đất. Các quyền về tài nguyên, khoáng sản dưới lòng đất được giao vẫn thuộc về Nhà nước mà không thuộc về chủ sử dụng đất.


Việc sửa đổi pháp luật đất đai theo hướng nêu trên đã tạo động lực mạnh mẽ cho việc hình thành và phát triển các hoạt động kinh doanh BĐS ở Trung Quốc so với giai đoạn trước năm 1988. Một quốc gia với hơn 1,3 tỷ dân và nền kinh tế phát triển với tốc độ rất cao trong suốt 20 năm qua đã tạo ra một lượng cầu khổng lồ cho thị trường BĐS ở Trung quốc. Mặt khác với xu hướng phân cấp quản lý rộng rãi cho các địa phương thì việc các địa phương, với mong muốn tạo đà phát triển nhanh cho mình, đã coi việc giao đất thu tiền như là phương thức quan trọng để tạo ra nguồn thu ngân sách cần thiết cho sự phát triển của địa phương mình. Như vậy với cả hai xu hướng phát triển nhanh của cung và cầu đã làm cho hoạt động kinh doanh BĐS ở Trung Quốc phát triển mạnh trong thời gian qua, đặc biệt là ở các khu vực đô thị, nơi phát triển tập trung các doanh nghiệp cũng như nơi người dân có mức thu nhập cao. Tính đến hết năm 2003 diện tích nhà ở bình quân đầu người tại các khu vực đô thị là

23,7m2/người và tại các khu vực nông thôn là 27,2m2/người, tính bình quân toàn xã hội là 25,8 m2/người2.

Bảng 1.2: Tổng sản phẩm quốc nội theo ngành tại Trung Quốc3

(1USD = 8 Nhân dân tệ)



2002

2003


Tỷ USD

%

Tỷ USD

%

Tổng cộng

1314,7

100

1465,6

100

Ngành Xây dựng

87,6

6,7

102,3

7,0

Ngành kinh doanh BĐS

26,2

2,0

29,2

2,0

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 191 trang tài liệu này.

Những tồn tại chủ yếu cản trở sự phát triển của hoạt động kinh doanh bất động sản ở Việt Nam - 5

Dưới đây là những số liệu thống kê được công bố năm 2005, là kết quả của cuộc Tổng điều tra kinh tế quốc dân lần thứ nhất do Uỷ Ban Thống kê Quốc


2 [47]

3 [47]


gia Trung Quốc tiến hành4, sẽ minh hoạ cho chúng ta thấy phần nào qui mô của hoạt động kinh doanh BĐS ở Trung Quốc hiện nay:

Bảng 1.3: Số lượng các doanh nghiệp và lao động trong lĩnh vực BĐS tại Trung Quốc (Tính đến cuối năm 2004)



Số lượng các

doanh nghiệp (1000)

Tỷ

trọng (%)

Số lượng người

lao động (1000)

Tỷ

trọng (%)

Tổng cộng

129

100

3963

100

Đầu tư BĐS

59

45.7

1585

40

Quản lý BĐS

32

24.8

1434

36.2

Môi giới BĐS

20

15.5

23.5

5.9

Các hoạt động khác

18

14.0

709

17.9

Bên cạnh các doanh nghiệp kinh doanh có đăng ký kể trên, cuộc điều tra cũng ghi nhận được khoảng 38000 HGĐ với hơn 91000 người cũng tham gia các hoạt động kinh doanh BĐS. Theo suy đoán thì có lẽ số người tham gia hoạt động kinh doanh BĐS sẽ lớn hơn nhiều song do đặc thù của các cuộc điều tra kinh tế lớn là rất khó ghi nhận những hoạt động không đăng ký do đó số ghi nhận được sẽ ít hơn nhiều so với thực tế.

Cũng tính trong năm 2004 diện tích các toà nhà thương mại đang trong quá trình xây dựng là 1476,83 triệu m2, diện tích các toà nhà thương mại đã hoàn thiện và đưa vào sử dụng là 526,38 triệu m2, diện tích các toà nhà thương mại đã được bán cho khách hàng là 453,62 triệu m2 trong đó diện tích nhà ở đã bán là 397,23 triệu m2. Tổng doanh thu từ việc bán các toà nhà thương mại là 1260,13 tỷ Nhân dân tệ, trong đó doanh thu từ bán diện tích nhà ở là 1035,96 tỷ Nhân dân tệ. Tính đến năm 2004, tổng diện tích các toà nhà đang do các công ty quản lý BĐS khai thác là 2882,52 triệu m2


4 [48]


Bảng 1.4: Tài sản, nợ và vốn chủ sở hữu của các doanh nghiệp trong lĩnh vực BĐS tại Trung Quốc.

(Tính đến cuối năm 2004. Đơn vị: tỷ Nhân dân tệ)



Tổng tài sản

Nợ

Vốn chủ sở hữu



(%)


(%)

Đầu tư BĐS

6179

4578,4

74,1

1600,6

25,9

Quản lý BĐS

278

173,6

62,4

104,4

37,6

Môi giới BĐS

71,8

39,4

54,9

32,4

45,1

Các hoạt động khác

448,7

273,9

61,0

174,8

39,0

Tổng cộng

6977,5

5065,3

72,6

1912,2

27,4

Qui ra: tỷ USD (1$=8tệ)

872,2

633,2


239


Các số liệu trên cho thấy qui mô của hoạt động kinh doanh BĐS ở Trung Quốc tương đối lớn song xét về phương diện qui mô trên đầu người thì vẫn chưa đứng ở mức cao. Tỷ trọng đóng góp của hoạt động kinh doanh BĐS trong GDP chỉ chiếm 2% là mức rất khiêm tốn chứng tỏ sự phát triển của ngành kinh doanh này còn có nhiều hạn chế so với các ngành kinh doanh khác. Điều này cho thấy hoạt động kinh doanh BĐS ở Trung Quốc hiện nay tuy gặp những thuận lợi về thị trường, về tốc độ phát triển kinh tế vv… nhưng cũng vấp phải một số trở ngại nhất định xuất phát từ khuôn khổ pháp lý trong lĩnh vực BĐS ở nước này. Có thể thấy cơ chế giao đất vẫn còn mang nặng dấu ấn bao cấp do vẫn phụ thuộc nhiều vào cách hành xử của các cơ quan Nhà nước quản lý đất đai nên trong lĩnh vực này ở Trung Quốc đã bộc lộ nhiều bất cập như việc phát sinh nạn chạy chọt đất đai, nạn tham nhũng, hối lộ vv…và kết quả là nhiều doanh nghiệp thu được những khoản lợi nhuận lớn khi tiếp cận được nhiều đất đai, trong khi nhiều tổ chức, cá nhân khác không thể trực tiếp tiếp cận được nguồn tài nguyên này. Lĩnh vực BĐS là một lĩnh vực phức tạp, đòi nhiều bộ luật điều tiết các vấn đề phát sinh trong thực tế. Song từ khía cạnh này có thể nói khuôn khổ pháp luật liên quan đến BĐS ở Trung Quốc còn thiếu và cần tiếp


tục được bổ sung, chỉnh lý, hoàn thiện. Do vậy một số vấn đề mang tính dài hạn trong lĩnh vực kinh doanh BĐS còn chưa được rõ ràng, ví dụ như thời hạn sử dụng đất, các yêu cầu và chi phí để được gia hạn thời gian sử dụng đất, vai trò của chủ sở hữu đất đai là Nhà nước Trung Quốc sẽ thay đổi theo hướng nào trong tương lai vv… Bối cảnh này tạo ra tâm lý chưa thật thoải mái cho các nhà đầu tư BĐS, đặc biệt là các nhà đầu tư đến từ các quốc gia khác mà vốn đầu tư của họ rất cần cho sự phát triển của nền kinh tế Trung Quốc trong giai đoạn tiếp theo.

1.3.2. Kinh nghiệm của Mỹ.


Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ ra đời năm 1776, như vậy tính đến nay mới được hơn 200 năm và về góc độ lịch sử có thể nói là một quốc gia trẻ. Song nếu từ góc độ xây dựng pháp luật về đất đai thì trong hơn 200 năm qua nước Mỹ đã trải qua một thời gian khá dài để xây dựng và hoàn thiện, do vậy có thể nói Mỹ có một hệ thống pháp luật về đất đai rất hoàn thiện, giải quyết được hầu hết các tình huống diễn ra trong thực tế và do đó cũng rất phức tạp. Nếu so với Trung Quốc hay Việt Nam, với quá trình xây dựng pháp luật về đất đai theo mô hình kinh tế thị trường mới khoảng gần 20 năm, thì có thể thấy hệ thống pháp luật về đất đai của Mỹ đầy đủ hơn nhiều và đáng để những nước đi sau nghiên cứu, học hỏi. Trong tài liệu “Nghiên cứu đổi mới hệ thống quản lý đất đai để hình thành và phát triển thị trường BĐS ở Việt nam, tháng 6-2005” của Trung tâm Điều tra Qui hoạch đất đai, Bộ Tài nguyên và Môi trường, đã phân tích chính sách đất đai nước Mỹ chia ra hai thời kỳ: thời kỳ thứ nhất từ khi lập quốc cho đến thập niên 30 của thế kỷ 20 là thời kỳ Chính phủ Mỹ tập trung sức bán ra, cho tặng, phân phối, khai thác tài nguyên nói chung và tài nguyên đất đai nói riêng. Thời kỳ thứ hai là từ thập niên 30 của thế kỷ 20 tới nay là thời kỳ Chính phủ Mỹ tập trung sức chuyển việc phân phối đất công đơn thuần sang thời kỳ bảo vệ tài nguyên đất đai. Trong thời kỳ đầu, trước năm 1862, đất công chủ yếu được đưa ra bán đấu giá công khai còn từ năm 1862 trở đi sau khi Nghị viện


Liên bang thông qua luật đất ở thì trọng tâm của việc phân phối đất đai chuyển sang hình thức cho tặng miễn phí đối với người khai hoang. Luật pháp đất đai của Liên Bang chủ yếu để điều tiết nguồn đất công mà Chính phủ Liên bang là chủ sở hữu còn các loại đất khác do luật pháp về đất đai của các Bang điều tiết, song về cơ bản pháp luật về đất đai của các Bang giống nhau.

Luật pháp đất đai của Mỹ về căn bản khác với hệ thống Luật pháp đất đai của Việt Nam là công nhận và khuyến khích quyền sở hữu cá nhân về đất đai của các công dân. Quyền sở hữu đất đai của các công dân trong pháp luật đất đai của Mỹ qui định ngoài quyền đối với mặt đất thì chủ sở hữu còn có quyền đối với không gian bên trên khu đất tới một độ cao mà các công trình xây dựng có thể vươn tới và cả quyền khai thác các tài nguyên dưới lòng đất.



Vùng không gian bay công cộng

Quyền không gian

Quyền mặt đất

Quyền đối

với tài nguyên dưới lòng đất

Hình 1.2: Mô tả quyền sở hữu đất đai theo luật Mỹ


Nếu xem xét qui định này về khía cạnh công bằng xã hội thì còn phải tranh luận song nếu xem xét về hiệu quả sử dụng đất đai và các tài nguyên có trong lòng đất thì qui định này làm cho chủ sở hữu sử dụng mảnh đất của mình có hiệu quả hơn, sẵn sàng bỏ ra các khoản đầu tư dài hạn để cải tạo đất đai, nâng cao


giá trị khu đất, thúc đẩy việc tìm kiếm, khai thác các tài nguyên của mọi công dân trên mảnh đất của mình, qua đó sẽ làm tăng đáng kể hiệu quả sử dụng đất trên phạm vi toàn xã hội.

Xuất phát từ tính chất đặc thù của đất đai nói riêng và BĐS nói chung, tuy công nhận quyền sở hữu cá nhân song Luật pháp về đất đai Mỹ vẫn bảo đảm cho Nhà nước các quyền định đoạt liên quan đến các BĐS cá nhân nhằm phục vụ các lợi ích chung của cộng đồng, có thể tóm tắt các quyền định đoạt đó như sau5:

- Quyền quyết định qui hoạch và kế hoạch sử dụng đất


- Quyền quy định về việc xây dựng các công trình trên đất (chiều cao công trình, hệ số chiếm đất, mật độ xây dựng) về mật độ sử dụng đất

- Quyền quy định mục đích sử dụng đất theo qui hoạch đến từng thửa đất.


- Quyền xử lý khi việc sử dụng đất của một chủ sở hữu này làm ảnh hưởng không có lợi cho chủ sở hữu mảnh đất bên cạnh

- Quyền quản lý giá thuê BĐS để bảo đảm rằng ngưòi cho thuê BĐS không được nâng giá thuê quá cao so với mức giá trần do Nhà nước qui định.

- Quyền qui định, kiểm soát các vấn đề liên quan đến phòng cháy chữa cháy, vệ sinh công cộng.

- Quyền thu hồi đất thuộc sở hữu cá nhân để phục vụ các lợi ích công cộng trên cơ sở có bồi thường cho người bị thu hồi.

- Quyền tiếp nhận đất đai không có người thừa kế khi chủ sở hữu qua đời.


- Quyền thu thuế đối với BĐS sở hữu tư nhân theo qui định của luật thuế như thuế BĐS (thu đối với tất cả BĐS), thuế thu nhập từ việc bán BĐS.


5 [44. trang 552].


Như vậy có thể thấy các quyền định đoạt của Chính phủ Mỹ đối với đất đai nói riêng và BĐS nói chung cũng tương đối mạnh mẽ để bảo đảm cho việc khai thác và sử dụng tài nguyên đất đai nói riêng và BĐS nói chung có hiệu quả cao nhất cho xã hội.

Hoạt động kinh doanh BĐS ở Mỹ phát triển mạnh do có nền tảng pháp luật đầy đủ, môi trường kinh doanh thuận lợi do nền kinh tế Mỹ rất phát triển, thu nhập của dân chúng cao, điều kiện tự nhiên thuận lợi, nguồn tài nguyên đất đai dồi dào. Nước Mỹ cũng là nơi thu hút mạnh mẽ nguồn vốn đầu tư từ các nước khác vào tất cả các lĩnh vực như sản xuất, kinh doanh, du lịch, dịch vụ…, người nước ngoài cũng có quyền mua và sở hữu BĐS tại Mỹ, do đó làm cho hoạt động kinh doanh BĐS tại Mỹ càng có điều kiện phát triển mạnh.

Về tài nguyên đất đai, hầu hết đất đai của nước Mỹ đã có chủ, Chính phủ liên bang hiện chỉ sở hữu chưa đầy 40% diện tích đất, chủ yếu là những khu vực xa xôi, rừng núi, khó khai thác có hiệu quả:

Bảng 1.5: Cơ cấu đất theo sở hữu và sử dụng tại Mỹ6

(đơn vị diện tích 1.000.000 acres, 1 acres=0,4ha)



Diện tích đất

Tỷ trọng (%)

Tổng cộng:

2.271

100

Đất do Nhà nước sở hữu

885

39

Đất không do Nhà nước sở hữu

1.386

61

Chia theo mục đích sử dụng:



Đất rừng

655

28,9

Đất trồng cỏ

597

26,3

Đất trồng trọt

469

20,7

Đất chuyên dùng (trong đó có đất ở)

270

11,9

Đất khác

280

12,3


6 [50]

..... Xem trang tiếp theo?
⇦ Trang trước - Trang tiếp theo ⇨

Ngày đăng: 03/10/2022