Tác động của chính sách tiền tệ tới rủi ro mất khả năng thanh toán tại các Ngân Hàng Thương Mại Việt Nam - 12


𝟑

Đặc thù của từng NHTM


Cạnh tranh thị trường


LERNER


Lerner =Pi,t−MCi,t

Pi,t


-

Đa dạng hoá thu nhập


INC


thu nhập ngoài lãi tổng thu nhập hoạt động


-

𝟒

Điều kiện kinh tế vĩ mô


Tốc độ tăng trưởng của GDP


GRO


GDPt − GDPt−1 GDPt−1


+


Tỷ lệ lạm phát


INF

CPIt − CPIt−1

CPIt−1

CPIt: chỉ số giá tiêu dùng năm t

CPIt−1: chỉ số giá tiêu dùng năm t-1


-


5

Chất lượng thể chế


INS

=(INS1+ INS2+ INS3+ INS4+ INS5+ INS1)/6



MP_Δi1 x INS

-

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 184 trang tài liệu này.

Tác động của chính sách tiền tệ tới rủi ro mất khả năng thanh toán tại các Ngân Hàng Thương Mại Việt Nam - 12



Biến tương tác giữa chất lượng thể chế và chính sách tiền tệ

MP_Δi2 x INS

-

Δ𝐶𝑅𝑡 x INS

-

FXI𝑡 x INS

+

𝑆𝑀𝑡 x INS

+


Tiếng nói và trách nhiệm giải trình


INS1


Worldwide Governance Indicators - WGI

Ổn định chính trị và không có bạo lực


INS2


Worldwide Governance Indicators - WGI

Hiệu quả của chính phủ


INS3


Worldwide Governance Indicators – WGI



Chất lượng các quy định


INS4


Worldwide Governance Indicators – WGI

Nhà nước pháp quyền


INS5


Worldwide Governance Indicators – WGI

Kiểm soát tham nhũng


INS6


Worldwide Governance Indicators – WGI

Nguồn: nghiên cứu của tác giả


*Giải thích công thức tính chỉ số Lerner:


Chỉ số Lerner, do Lerner, A.P. (1934) đề xuất chỉ ra khả năng cạnh tranh của ngân hàng bằng cách xem xét tỷ lệ giữa chi phí cận biên và giá cả. Đối với môi trường cạnh tranh hoàn hảo, giá bán bằng với chi phí cận biện, trong khi đối với ngân hàng có sức mạnh thị trường thì giá bán lớn hơn chi phí biên. Do đó, để đo lường khả năng cạnh tranh, chỉ số Lerner là phương pháp được sử dụng khá phổ biến trên thế giới, xem xét mức chênh lệch giữa giá bán và chi phí cận biên.

Lerner =Pi,t−MCi,t

Pi,t

(1)


Trong đó:


- i là đại diện ngân hàng, t là thời gian;

- P là giá đầu ra, được tính bằng tổng doanh thu trên tổng tài sản;


- MC là chi phí biên của ngân hàng, không quan sát được trực tiếp. MC được ước lượng dựa trên hàm số tổng chi phí và được ước tính theo trình tự hai bước, cụ thể:

Bước 1: Lấy logarithm tự nhiên của hàm tổng chi phí:


2

LnTCit = 𝛼0 + 𝛼1LnQit + 1 𝛼2 (LnQit)2 + 𝛼3Lnw1it+ 𝛼4Lnw2it + 𝛼5Lnw3it +

𝛼6LnQit Lnw1it + 𝛼7LnQit Lnw2it + 𝛼8LnQit Lnw3it + 𝛼9Lnw1it Lnw2it +

𝛼10Lnw1it Lnw3it+ 𝛼11Lnw3it Lnw2it + 1 𝛼12 (Lnw1it)2+ 1 𝛼13 (Lnw2it)2+ 1 𝛼14

2 2 2

(Lnw3it)2 +𝛼15T + 1 𝛼16 (T)2 + 1 𝛼17.T LnQit +.𝛼18T Lnw1it +.𝛼19T Lnw2it+.𝛼20T

2 2

Lnw3it + ε


Với: TC là tổng chi phí (bao gồm chi phí lãi và chi phí ngoài lãi); Q là tổng tài sản; ba giá đầu vào gồm: w1 là giá vốn tiền gửi, w2 là giá vốn vật chất và w3 là giá lao động; T là biến phản ánh sự thay đổi công nghệ, ε là sai số ngẫu nhiên.

Bước 2: Sau khi ước lượng hàm tổng chi phí, chi phí biên được xác định bằng cách lấy đạo hàm bậc nhất từ phương trình (2) và được ước tính như sau:

MCit =𝜕𝑇𝐶𝑖𝑡= (𝛼1+𝛼2 LnQit+𝛼6 Lnw1it+𝛼7 Lnw2it+𝛼8 Lnw3it +𝛼17𝑇) 𝑇𝐶𝑖𝑡

𝜕𝑄𝑖𝑡

𝑄𝑖𝑡


Chỉ số Lerner giao động trong khoảng từ 0 đến 1, chỉ số Lerner càng nhỏ (gần bằng 0) thể hiện sức cạnh tranh càng thấp. Ngược lại, Lerner càng lớn (gần bằng 1) biểu thị sức mạnh cạnh tranh càng lớn.

Khi cạnh tranh hoàn hảo tồn tại thì giá bán bằng chi phí biên, do vậy chỉ số này sẽ có giá trị bằng 0. Khi giá cả lớn hơn chi phí biên thì chỉ số Lerner sẽ lớn hơn 0 và ở trong khoảng giữa 0 và 1. Chỉ số càng gần 1 thì quyền lực độc quyền của ngân hàng càng cao, ngân hàng có khả năng cạnh tranh lớn hơn các NHTM khác.

*Giải thích công thức tính chỉ số chất lượng thể chế:


Hiện nay trên thế giới có hai bộ chỉ số đo lường chất lượng thể chế là International Country Guide – ICRG và Worldwide Governance Indicators – WGI. Tùy vào điều kiện nghiên cứu mà các nhà nghiên cứu có thể chọn một trong hai bộ chỉ số trên để áp dụng. Nghiên cứu này áp dụng cách tính chỉ số chất lượng thể chế bằng cách lấy trung bình cộng của sáu chỉ số thành phần trong Worldwide Governance Indicators – WGI dựa theo nghiên cứu của một số tác giả trước đó như Al-Marhubi (2004), BjornKsov (2006), Easterly và Levine (2002)…

3.1.3. Phương pháp ước lượng

Các phương pháp ước lượng dữ liệu bảng như Fixed effect (FE, FD, LSDV) hoặc Random effects được sử dụng chủ yếu để ước lượng các mô hình dữ liệu bảng tĩnh tuyến tính. Với mô hình này, sự tồn tại của các vấn đề như tự tương quan của các sai số, cũng như tính chất động của mô hình được thể hiện qua các biến trễ phụ thuộc (vấn đề biến nội sinh) sẽ làm thiên chệch kết quả ước lượng. Mô hình dữ liệu bảng tồn tại các vấn đề này được gọi là mô hình bảng động tuyến tính. Mô hình bảng động tuyến tính có thể được ước lượng bằng phương pháp GMM. Cụ thể, nghiên cứu này thực hiện hồi quy các mô hình bằng phương pháp System GMM– SGMM của Arellano & Bond (1991). Phương pháp này được sử dụng phổ biến trong các ước lượng dữ liệu bảng động tuyến tính hoặc các dữ liệu bảng có tồn tại hiện tượng nội sinh, hiện tượng phương sai thay đổi và tự tương quan.

Phương pháp SGMM được xây dựng để ước lượng dữ liệu bảng có một số đặc điểm nổi bật sau:

- Dữ liệu bảng có T nhỏ, N lớn (rất nhiều quan sát với ít mốc thời gian)

- Tồn tại mối quan hệ tuyến tính giữa biến phụ thuộc với các biến giải thích

- Mô hình động với 1 hoặc 2 vế của phương trình có chứa biến trễ

- Các biến độc lập không phải là 1 biến ngoại sinh ngặt (strictly exogenous), nghĩa là chúng có thể tương quan với các phần dư (hiện tại hoặc trước đó) hoặc tồn tại biến nội sinh (endogenous variables) trong mô hình.


- Tồn tại vấn đề phương sai thay đổi hoặc tự tương quan ở các sai số đặc trưng (idiosyncratic disturbances)

- Các tác động cố định riêng rẻ (fixed individual effects)

- Tồn tại phương sai thay đổi và tự tương quan trong mỗi đối tượng (nhưng không tồn tại sự tự tương quan giữa các đối tượng)

Phương pháp SGMM là phương pháp thích hợp với nghiên cứu này vì dữ liệu bảng có T nhỏ, N lớn (30 ngân hàng), nghĩa là có ít mốc thời gian nhưng nhiều quan sát. Bên cạnh đó, tồn tại mối quan hệ tuyến tính giữa biến phụ thuộc và các biến giải thích. Mô hình động với một hoặc hai vế của phương trình có chứa biến trễ. (Lúc này các ước lượng bảng tĩnh không cho phép tạo ra các biến đại diện từ chính các biến trong mô hình). Các biến độc lập không phải là biến ngoại sinh ngặt (strictly extrogenous), nghĩa là có tương quan với phần dư; hoặc tồn tại biến nội sinh (endogenous variable) trong mô hình. Tồn tại các tác động cố định riêng rẽ và phương sai thay đổi hoặc tự tương quan của sai số.

Trong cách ước lượng SGMM, hệ phương trình được ước lượng ở dạng gốc. Phương pháp SGMM có thể giải quyết được hai vấn đề kinh tế lượng quan trọng: (i) vì giá trị quá khứ có thể xác định giá trị hiện tại của biến phụ thuộc, SGMM cho phép chúng ta sử dụng biến phụ thuộc có độ trễ trong phương trình để khám phá tính động của dữ liệu; (ii) các biến giải thích có thể không phải là hoàn toàn ngoại sinh, bằng cách sử dụng SGMM chúng ta có thể khắc phục vấn đề nội sinh khi sử dụng các biến có độ trễ như là các biến công cụ.

Các kiểm định độ tin cậy của mô hình đã được tác giả thực hiện bao gồm:


Kiểm định sự tự tương quan của phần dư: Theo Arellano & Bond (1991), ước lượng GMM yêu cầu có sự tương quan bậc 1 và không có sự tương quan bậc 2 của phần dư. Do vậy, khi kiểm định giả thuyết H0: không có sự tương quan bậc 1 (kiểm định AR(1)) và không có sự tương quan bậc 2 của phần dư (kiểm định AR(2)), chúng ta bác bỏ H0 ở kiểm định AR (1) và chấp nhận H0 ở kiểm định AR (2) thì mô hình đạt yêu cầu.


Kiểm tra tính phù hợp của mô hình và các biến đại diện: Tương tự các mô hình khác, sự phù hợp của mô hình có thể được thực hiện thông qua kiểm định F. Kiểm định F sẽ kiểm tra ý nghĩa thống kê cho các hệ số ước lượng của biến giải thích với giả thuyết H0: tất cả các hệ số ước lượng trong phương trình đều bằng 0, do đó để mô hình phù hợp thì phải bác bỏ giả thuyết H0. Ngoài ra, kiểm định Sargan/Hansen còn được sử dụng để kiểm tra giả thuyết H0: các biến công cụ là phù hợp. Khi chấp nhận giả thuyết H0 nghĩa là các biến công cụ được sử dụng trong mô hình là phù hợp.

3.2. Dữ liệu nghiên cứu

Nghiên cứu sử dụng dữ liệu bảng cho 30 NH TMCP tại Việt Nam: Ngân hàng TMCP Nam Á; Ngân hàng TMCP Phương Đông; Ngân hàng TMCP Quân Đội; Ngân hàng TMCP Quốc Tế; Ngân hàng TMCP Quốc dân; Ngân hàng TMCP Sài Gòn; Ngân hàng TMCP Sài Gòn Công Thương; Ngân hàng TMCP Sài Gòn – Hà Nội; Ngân hàng TMCP Sài Gòn Thương Tín; Ngân hàng TMCP Tiên Phong; Ngân hàng TMCP Việt Á; Ngân hàng TMCP Việt Nam Thịnh Vượng; Ngân hàng TMCP Việt Nam Thương Tín; Ngân hàng TMCP Xăng dầu Petrolimex; Ngân hàng TMCP Xuất Nhập Khẩu; Ngân hàng TMCP Phát triển Thành phố Hồ Chí Minh; Ngân hàng TMCP Công thương Việt Nam; Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam; Ngân hàng TMCP Ngoại Thương Việt Nam; Ngân hàng TMCP Á Châu; Ngân hàng TMCP An Bình; Ngân hàng TMCP Bảo Việt; Ngân hàng TMCP Bắc Á; Ngân hàng TMCP Bưu điện Liên Việt; Ngân hàng TMCP Đại Chúng Việt Nam; Ngân hàng TMCP Đông Á; Ngân hàng TMCP Đông Nam Á; Ngân hàng TMCP Hàng Hải; Ngân hàng TMCP Kiên Long; Ngân hàng TMCP Kỹ Thương; trong giai đoạn 2008-2017.

Theo thống kê của Ngân hàng Nhà nước tại thời điểm 31/12/2017, số NHTM là 44 ngân hàng bao gồm các NHTM Nhà nước, NHTM cổ phần, Ngân hàng 100% vốn nước ngoài và ngân hàng liên doanh. Tuy nhiên một số ngân hàng không có đủ dữ liệu trong giai đoạn nghiên cứu nên để đảm bảo cho dữ liệu bảng cân bằng, tác giả lựa chọn 30 NHTM có đầy đủ dữ liệu đã trình bày ở trên. Ngoài ra, theo số liệu của Ngân hàng Nhà nước tại thời điểm 31/12/2017, tổng tài sản của 44 NHTM là


8.719.726 tỷ đồng. Trong khi, tổng tài sản của 30 NHTM được tác giả sử dụng tại thời 31/12/2017 là 6.131.649 tỷ đồng, chiếm 70% tổng tài sản của các NHTM. Như vậy, 30 NHTM được tác giả lựa chọn đảm bảo đại diện cho các NHTM tại Việt Nam.

Các dữ liệu được sử dụng để đo lường rủi ro của ngân hàng và đặc điểm của từng ngân hàng được lấy từ báo cáo tài chính năm trong giai đoạn 2008 – 2017 của các ngân hàng thông qua website chính thức của ngân hàng, website cafef.vn.

Dữ liệu vĩ mô về tăng trưởng kinh tế, tỷ lệ lạm phát của Việt Nam giai đoạn 2008 - 2017 được lấy từ website tổng cục thống kê Việt Nam, Worldbank. Dữ liệu liệu về quản trị công cũng được thu thập từ nguồn đáng tin cậy là bộ chỉ số quản trị toàn cầu (Worldwide Governance Indicators - WGI) của Worldbank.

..... Xem trang tiếp theo?
⇦ Trang trước - Trang tiếp theo ⇨

Ngày đăng: 05/12/2022