Yêu Cầu Về Lưu Trữ Và Cung Cấp Thông Tin, Tài Liệu Và Chứng Từ

Lợi nhuận gộp được tính theo tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) và giá bán ra (doanh thu thuần), phản ánh giá trị cơ sở kinh doanh thu được để bù đắp chi phí hoạt động kinh doanh và có mức lãi hợp lý. Tỷ suất lợi nhận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) được xác định bằng giá trị chênh lệch giữa giá bán ra (doanh thu thuần) và giá vốn sản phẩm mua vào chia cho giá bán ra (doanh thu thuần)

Phương pháp giá bán lại thường được áp dụng cho các trường hợp giao dịch đối với các sản phẩm thuộc khâu cung cấp dịch vụ đơn giản và thương mại phân phối có thời gian quay vòng từ khi mua vào đến khi bán ra ngắn, ít chịu biến động về tính thời vụ. Đồng thời, sản phẩm trước khi được bán ra không qua khâu gia công, chế biến, lắp ráp, thay đổi tính chất sản phẩm hoặc gắn với nhãn hiệu thương mại để làm gia tăng đáng kể giá trị sản phẩm.

c. Phương pháp giá vốn cộng lãi:


Phương pháp giá vốn cộng lãi dựa vào giá vốn (hoặc giá thành) của sản phẩm để xác định giá bán ra của sản phẩm đó cho bên liên kết. Giá bán ra của sản phẩm cho bên liên kết được xác định trên cơ sở lấy giá vốn (hoặc giá thành) của sản phẩm cộng lợi nhuận gộp.

Lợi nhuận gộp và tỷ suất lợi nhuận gộp được hiểu tương tự như phương pháp giá bán lại.

Giá vốn (hoặc giá thành) sản phẩm bao gồm chi phí sản xuất trực tiếp, gián tiếp và không bao gồm chi phí hoạt động tài chính (chi phí bản quyền, lãi vay,..). Trường hợp cơ sở kinh doanh không hạch toán riêng được giá vốn (hoặc giá thành), chi phí bán hàng, chi phí quản lý chung thì giá vốn (hoặc giá thành) sản phẩm làm căn cứ tính lợi nhuận gộp sẽ bao gồm toàn bộ các khoản chi phí này.

Phương pháp giá vốn cộng lãi thường được áp dụng khi giao dịch liên kết thuộc khâu sản xuất khép kín để bán cho bên liên kết hoặc cung ứng đầu vào và bao tiêu đầu ra cho bên liên kết. Cụ thể như:

- Giao dịch thuộc khâu sản xuất, lắp ráp, chế tạo, chế biến sản phẩm để bán cho các bên liên kết;

- Giao dịch giữa các bên liên kết thực hiện hợp đồng liên danh, hợp đồng hợp tác kinh doanh để sản xuất, lắp ráp, chế tạo, chế biến sản phẩm, hoặc thực hiện các thỏa thuận về cung cấp các yếu tố sản xuất đầu vào và bao tiêu sản phẩm đầu ra;

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 109 trang tài liệu này.

- Giao dịch về cung cấp dịch vụ cho các bên liên kết.

d. Phương pháp so sánh lợi nhuận:

Xây dựng cơ chế quản lý hoạt động định giá chuyển giao của các TNC tại Việt Nam - 9


Phương pháp so sánh lợi nhuận dựa vào tỷ suất sinh lời của sản phẩm trong các giao dịch độc lập được chọn để so sánh làm cơ sở xác định tỷ suất sinh lời của sản phẩm trong giao dịch liên kết khi các giao dịch này có điều kiện giao dịch tương đương nhau.

Các tỷ suất sinh lời được tính bằng lợi nhuận (thu nhập) thuần trước thuế thu nhập doan nghiệp trên doanh thu thuần, trên chi phí hoặc trên tài sản của hoạt động sản xuất kinh doanh theo quy định của chế độ kế toán và báo cáo tài chính. Lợi nhuận (thu nhập) thuần trước thuế thu nhập doanh nghiệp có thể được cộng thêm chi phó lãi tiền vay hoặc khấu hao tài sản cố định để xác định hiệu quả sản xuất, kinh doanh trước khi chi trả các khoản chi phí này. Các tỷ suất sinh lời thường được sử dụng bao gồm:

- Tỷ suất thu nhập thuần trước thuế thu nhập doanh nghiệp trên doanh thu thuần từ hoạt động sản xuất, kinh doanh;

- Tỷ suất thu nhập thuần trước thuế thu nhập doanh nghiệp trên tổng chi phó từ hoạt động sản xuất, kinh doanh;

- Tỷ suất thu nhập thuần trước thuế thu nhập doanh nghiệp trên tài sản hoạt động sản xuất kinh doanh. Tỷ suất này được sử dụng trong trường hợp cơ sở kinh doanh có tài sản cố định chiếm tỷ trọng đáng kể trong tổng vốn đàu tư (ví dụ như các doanh nghiệp trong ngành công nghiệp sản xuất, ngành khai thác mỏ).

Như vậy có thể nhận thấy, phương pháp so sánh lợi nhuận không cho ra kết quả về giá mà tính ra được thu nhập thuần trước thuế là cơ sở tính thuế thu nhập doanh nghiệp. Đây được coi là phương pháp mở rộng của phương pháp giá bán lại và phương pháp giá vốn cộng lãi. Do đó, phương pháp này được áp dụng với tất cả các trường hợp của 2 phương pháp trên.

e. Phương pháp tách lợi nhuận:


Phương pháp tách lợi nhuận dựa vào lợi nhuận thu được từ một giao dịch liên kết tổng hợp do nhiều cơ sở kinh doanh hoặc bên liên kết thực hiện để xác định lợi nhuận thích hợp cho từng cơ sở kinh doanh hoặc bên liên kết đó theo cách cac bên độc lập thực hiện phân chia lợi nhuận trong các giao dịch độc lập tương đương.

Các giao dịch tổng hợp do nhiêu cơ sở kinh doanh hoặc nên liên kết tham gia là giao dịch mang tính đặc thù, duy nhất bao gồm nhiều giao dịch liên kết có liên quan chặt chẽ với nhau về các sản phẩm độc quyền hoặc các giao dịch liên kết khép kín giữa các bên liên kết có liên quan.

Phương pháp tách lợi nhuận thường được áp dụng trong trường hợp các bên liên kết cùng thực hiện một giao dịch liên kết tổng hợp, chẳng hạn như cùng tham gia nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới hoặc phát triển sản phẩm là tài sản vô hình độc quyền hoặc các giao dịch trong quy trình sản xuất, kinh doanh chuyển tiếp giữa các bên liên kết từ khâu nguyên vật liệu đến thành phẩm cuối cùng để lưu thông sản phẩm gắn liền với việc sở hữu hoặc sử dụng ở hữu trí tuệ.

f. Trường hợp khác:


Trong một số trường hợp đặc biệt, khi doanh nghiệp không thể áp dụng một trong năm phương pháp định giá trên do tính chất đực thù hoặc duy nhất của giao dịch liên kết thì doanh nghiệp có thể được áp dụng một trong hai biện pháp dưới đây:

- Biện pháp tổng hợp: Mở rộng phạm vi lựa chọn các giao dịch (hoặc cơ sở kinh doanh) độc lập sang phân ngành kinh tế quốc dân (theo doanh mục ngành kinh tế quốc dân cho cơ quan quản lý Nhà nước có thẩm quyền ban hành) khác với phân ngành mà cơ sở kinh doanh đang hoạt

động để so sánh với điều kiện các cơ sở kinh doanh đang hoạt động để so sánh với điều kiện các cơ sở kinh doanh thực hiện các giao dịch độc lập đó có chức năng hoạt động tương đương với các cơ sở kinh doanh, thực hiện phân tích bốn tiêu thức ảnh hưởng và loại trừ các khác biệt trọng yếu trên cơ sở các tiêu thức kinh tế được sử dụng trong phân ngành để phản ánh khách quan hiệu quả đầu tư kinh doanh, tăng trưởng kinh tế hoặc giá trị gia tăng của sản phẩm. Số lượng giao dịch hoặc cơ sở kinh doanh, tăng trưởng kinh tế hoặc giá trị gia tăng của sản phẩm. Số lượng giao dịch hoặc cơ sở kinh doanh độc lập được chọn để so sánh ít nhất là 5 năm.

- Biện pháp vận dụng số liệu giữa các kỳ: Cơ sở kinh doanh vận dụng các giao dịch liên kết tương đương đã được xác định giá thị trường, giữa các kỳ (không quá 5 năm tính từ thời điểm phát sinh giao dịch liên kết), lập hồ sơ phân tích so sánh bốn tiêu thức ảnh hưởng giữa các giao dịch, điều chính các khác biệt trọng yếu và sử dụng các căn cứ khách quan để điều chính các giá trị kinh tế theo thời gian (ví dụ: tỷ lệ tăng giá bình quân, tỷ lệ lãi suất, tỷ lệ lạm phát, tăng trưởng kinh tế) để xác định mức giá sản phẩm, tỷ suất lợi nhuận gộp hoặc tỷ suất sinh lời phù hợp của giao dịch liên kết phát sinh trong kỳ kê khai nộp thuế thu nhập soanh nghiệp

1.2.3. Yêu cầu về lưu trữ và cung cấp thông tin, tài liệu và chứng từ


Vì các doanh nghiệp và công ty hoàn toàn có quyền chủ động trong việc áp dụng các phương pháp xác định giá thị trường nên họ có nghĩa vụ chứng minh trước cơ quan thuế về tính hợp lý nhất của phương pháp được áp dụng. Để làm được điều này, doanh nghiệp phải lưu giữ và cung cấp thông tin, tài liệu cũng như chứng từ cần thiết trong việc giải trình với cơ quan thuế. Yêu cầu về chứng từ được quy định cụ thể trong thông tư 117 như sau:

- Các dữ liệu, chứng từ và tài liệu được sử dụng làm căn cứ khi phân tích so sánh phải nêu rõ nguồn gốc xuất xứ để cơ quan thuế có thể kiểm tra và xác minh.

- Các cơ sở kinh doanh có giao dịch liên kết có nghĩa vụ và trách nhiệm lưu giữ và xuất trình các thông tin, tài liệu và chứng từ làm căn cứ áp dụng phương pháp xác định giá thị trường của sản phẩm trong các giao dịch liên kết theo yêu cầu kiểm tra, thanh tra của cơ quan thuế. Các thông tin, tài liệu và chứng từ có liên quan đến hoạt động sản xuất, kinh doanh và phương pháp xác định giá thị trường của giao dịch liên kết phải được lập tại thời điểm diễn ra các giao dịch liên kết, được cập nhật bổ sung trong suốt quá trình thực hiện giao dịch và lưu giữ phù hợp với các quy định về lưu giữ chứng từ, sổ sách kế toán theo các quy định của pháp luật về kế toán, thống kê và thuế.

- Cơ sở kinh doanh có nghĩa vụ lập và lưu giữ hồ sơ gồm các thông tin, tài liệu và chứng từ có liên quan đến giao dịch liên kết bao gồm thông tin chung về cơ sở kinh daonh và các bên liên kết, thông tin về giao dịch của cơ sở kinh doanh, thông tin về phương pháp xác định giá thị trường.

- Khi có yêu cầu của cơ quan thuế, cơ sở kinh doanh có nghĩa vụ cung cấp các thông tin, tài liệu và chứng từ trong thời hạn không quá 30 ngày làm việc kể từ ngày nhận được văn bản yêu cầu của cơ quan thuế. Trường hợp cơ sở kinh doanh có lý do chính đáng thì thời hạn này được gia hạn 1 lần không quá 30 ngày kể từ ngày hết hạn.

2. Đánh giá thực trạng quản lý hoạt động định giá chuyển giao thông qua nguyên tắc xác định giá thị trường

2.1. Mặt tích cực

Công tác quản lý hoạt động định giá chuyển giao của các TNC trong đó có việc ban hành thông tư 117/2005/TT-BTC cho thấy những động thái tích cực của Việt Nam trong việc nhận biết, ngăn ngừa những hiện tượng được cho là tiêu cực phát sinh trong nền kinh tế, vốn đang ẩn mình trong các trào lưu kinh doanh mang tính phối hợp, cộng tác, phương thức hạch toán, quản lý ngày càng đa dạng và phức tạp.

Điểm tích cực của phương pháp xác định giá thị trường theo thông tư 117/2005/TT-BTC là ở chỗ có sự kế thừa, tham khảo của các văn bản luật của các nước tiên tiến trên thế giới, nhất là Australia và New Zealand, nơi hệ thống luật pháp được ban hành khá chặt chẽ và quy củ. Cả 5 phương pháp xác định giá thị trường, có thể nói trong một chừng mực nào đó, đã phủ kín các hình thức giao dịch có tính chất nội bộ của một TNC. Cơ quan thuế không áp đặt mà đưa ra các nguyên tắc để doanh nghiệp xác định giá. Doanh nghiệp dựa vào loại hình kinh doanh, mặt hàng kinh doanh để làm căn cứ đâu là phương pháp xác định giá chuyển nhượng phù hợp và chứng minh với cơ quan thuế.

Tuy phức tạp về mặt kỹ thuật, nhưng Bộ tài chính cũng có đưa ra tờ khai hướng dẫn chi tiết về kê khai giá giao dịch. Đây được coi là một trong những tài liệu cần xuất trình để chứng minh ngay sau khi cơ quan thuế có yêu cầu.

Áp dụng các biện pháp xác định giá thị trường được xem là nghĩa vụ bắt buộc của đối tượng nộp thuế thu nhập doanh nghiệp khi thực hiện các giao dịch liên kết. Chủ thể này có nghĩa vụ kê khai các giao dịch liên kết đã thực hiện và phương pháp so sánh giá đã áp dụng khi khai báo thuế thu nhập doanh nghiệp. Cơ chế này được thực hiện sẽ làm giảm khả năng không kiểm soát được các giao dịch liên kết gây khó khăn cho chủ thể quản lý. Trong các quy định về định giá chuyển giao trước đây, định giá cơ chế quản lý hoạt động này chỉ được áp dụng khi cán bộ chuyên quản thuế kiểm tra phát hiện có hiện tượng chuyển giá. Tuy nhiên, để phát hiện các doanh nghiệp trong nước vốn

là một bộ phận của các TNC có thực hiện chính sách định giá chuyển giao hay không thì lại phụ thuộc hoàn toàn vào khả năng và yếu tố chủ quan của chính người quản lý. Trao nghĩa vụ kê khai các giao dịch liên kết cho đối tượng nộp thuế vừa giảm thiể chi phí quản lý, vừa tăng quyền quyết định, tự chịu trách nhiệm với những thông tin mà đối tượng nộp thuế cung cấp. Điều này được xem là phù hợp với xu thế quản lý thuế hiện đại (tự kê khai, tự nộp). Bởi lẽ khi ấy, đối tượng nộp thuế sẽ phải gánh chịu trách nhiệm pháp lý nếu không đảm bảo thực hiện đúng nghĩa vụ này. Bên cạnh đó, họ cũng có quyền được bảo vệ bí mật về thông tin đã cung cấp trong quá trình xác định giá.

2.2. Những hạn chế


Tác động tích cực và ưu điểm của thông tư 117/2005/TT-BTC là không thể phủ nhận được. Tuy nhiên, liên quan đến việc xây dựng các phương pháp xác định giá thị trường cũng như việc thực hiện nó, cũng có nhiều hạn chế.

2.2.1. Hạn chế trong xây dựng các phương pháp xác định giá chuyển giao


(i) Phạm vi điều chỉnh còn hẹp


Mặc dù các giao dịch liên kết bị điều chỉnh cũng tương tự quy định của các nước hoặc theo Hướng dẫn của OECD về định giá chuyển giao; nhưng phạm vi giao dịch chuyển giá mà Việt Nam điều chỉnh có phần hẹp hơn vì không đề cập đến những giao dịch như vay hoặc cho vay, hay như giao dịch được đề cập mở rộng mang tính dự báo mà có thể gây tác động đến lợi ích của doanh nghiệp liên kết.

(ii) Chỉ điều chỉnh giá chuyển trong trường hợp kê khai thấp hơn so với giá thị trường

Mục đích của quy định định giá chuyển giao là tìm sự khác biệt trong việc hình thành nghĩa vụ thuế giữa giá giao dịch liên kết và giao dịch độc lập. Do đó, quá trình so sánh cho phép chủ thể có giao dịch lên kết lựa chọn giá trị

Xem tất cả 109 trang.

Ngày đăng: 17/09/2022
Trang chủ Tài liệu miễn phí