Khó hiểu, nhưng khi giải mã được rồi lại thấy dễ hiểu. Diễn đạt một nội dung về những điều ngẫu nhiên: ngẫu hứng, ngẫu yêu, ngẫu sống, rồi ngẫu chết, ngẫu hư không, lại bằng những ngôn từ hết sức chặt chẽ và không hề ...
Trăng đã là điều hiếm thấy, ở thơ Nguyễn Duy lại so sánh với trăng ở điểm trắng và nói lăng nhăng. Hai đặc điểm mà từ trước tới nay chưa bao giờ được xác định và mang ra so sánh. Thường người ta nói: trăng vàng, trăng tơ, trăng ...
Này, con cò là sự hiện thân của sự vận động trong cuộc đời, trong lịch sử của người Việt. Con cò yếm thế, bị động xưa đã theo câu quan họ bay ra chiến trường ở ngày nay- hoàn toàn chủ động, như một sự thoát xác mạnh mẽ. ...
Nhưng con người ở thời đại này luôn nuôi dưỡng niềm tin. Nguyễn Duy đã nuôi dưỡng niềm tin của mình ở Vợ – người phụ nữ nhân từ, chung thủy, hiện thân của người phụ nữ truyền thống Việt Nam. Trong thơ Nguyễn Duy, em luôn ...
Xuất hiện khá sớm. Khi con người đã tích lũy được một vốn liếng nhất định từ cuộc sống, sự va chạm và cọ xát với thực tế trong một chừng mực nào đó mới nảy sinh mâu thuẫn, và tự vấn ra đời như một phương thức thể ...
( Vớ vẩn ) Dù đứng ở phương diện nào thì con người cũng được nhìn với một sự thấu hiểu: nội tâm và thế giới- hai chiều đối lập ngày càng gay gắt và xa cách. Cái Tôi có lúc nhìn con người bằng con mắt như phê phán - đó là ...
Xưng hô) trong một bài thơ để thấy rõ mức độ cảm xúc tác giả. Trong luận văn này, chúng tôi xin phép được bàn về cái Tôi trữ tình trong thơ không phải ở phương diện hóa thân của tác giả, mà nó bao hàm tất cả những biểu hiện ...
Bao giờ về thành phố của những chàng trai ngủ ôm súng suốt một thời trai trẻ. Nhưng rồi, cái giá của chiến thắng và cái trớ trêu định mệnh tỷ lệ thuận với nhau, để hai tiếng sắp về của tắc kè như là nỗi ám ảnh về khát ...
Hèn nhát, thậm chí chết chóc được nhìn thẳng, thật và khai thác nhiều hơn cả. Càng khắc họa đau thương rõ nét bao nhiêu lại càng xây dựng cái oanh liệt hào hùng trung thực bấy nhiêu. Chiến tranh là một phần biểu hiện về đất nước ...
Cha tôi trổ rất nhiều cửa sổ Gió nồm nam thoải mái ra vào (Cầu Bố) Lòng tự hào thốt lên thành lời cha tôi đó…, rồi để thấy được rằng: cha là hiện thân của lớp người ở một dân tộc anh hùng: cha tôi đó… dân làng tôi vậy ...
Trang 3, Trang 4, Trang 5, Trang 6, Trang 7, Trang 8, Trang 9, Trang 10, Trang 11, Trang 12,