Đặc Điểm Hợp Đồng Thế Chấp Quyền Sử Dụng Đất Ở Và Tài Sản Gắn Liền Với Đất

khác đối với bên nhận thế chấp (bên có quyền) trong thời hạn thực hiện nghĩa vụ mà vẫn được khai thác, sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất.

1.2. ĐẶC ĐIỂM HỢP ĐỒNG THẾ CHẤP QUYỀN SỬ DỤNG ĐẤT Ở VÀ TÀI SẢN GẮN LIỀN VỚI ĐẤT

Hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất là loại hợp đồng thế chấp đặc thù và có nhiều điểm khác biệt so với các hợp đồng thề chấp bằng các tài sản thông thường khác.

Thứ nhất, về luật điều chỉnh:

Hợp đồng thế chấp tài sản thường được điều chỉnh bởi Bộ luật dân sự theo đó đối tượng của hợp đồng thế chấp không phải thực hiện các đăng ký, bên thế chấp có đầy đủ các quyền năng về sở hữu đối với tài sản của mình.

Đối tượng của hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất là quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất được điều chỉnh bởi nhiều văn bản luật khác nhau như Bộ luật dân sự, Luật đất đai, Luật nhà ở và pháp luật về đăng ký giao dịch bảo đảm, các quy định về giao dịch bảo đảm. Liên quan đến quyền sử dụng đất – là một loại tài sản đặc thù, việc thế chấp ngoài việc tuân thủ các quy định tại bộ luật dân sự còn phải tuân theo các quy định về luật đất đai. Khoản 3, Điều 342, BLDS năm 2005 quy định: việc thế chấp quyền sử dụng đất được thực hiện theo quy định tại các điều từ Điều 715 đến Điều 721 của Bộ luật này và các quy định khác của pháp luật có liên quan. Các văn bản liên quan này là các quy định pháp luật về đất đai, các văn bản về giao dịch bảo đảm, công chứng, chứng thực… Mặc khác chính luật đất đai cũng quy định các điều kiện về việc thế chấp đối với quyền sử dụng đất.

Để được vay vốn tại các tổ chức tín dụng, việc thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất còn phải tuân thủ các quy định pháp luật về hoạt động tín dụng để đảm bảo lợi ích từ phía ngân hàng cũng như bên đi vay. Các quy định này là hết sức cần thiết nhằm điều chỉnh thị trường vốn, đảm bảo

tính thanh khoản của các khoản vay nhằm lành mạnh hóa thị trưởng, đảm bảo sự phát triển bình thường của thị trường.

Thứ hai, hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất phải được lập thành văn bản và phải công chứng, chứng thực.

Điều 343, BLDS năm 2005 quy định hình thức thế chấp tài sản. Việc thế chấp tài sản phải được lập thành văn bản, có thể lập thành văn bản riêng hoặc ghi trong hợp đồng chính. Trong trường hợp pháp luật có quy định thì văn bản thế chấp phải được công chứng, chứng thực hoặc đăng ký.

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 112 trang tài liệu này.

Công chứng, chứng thực hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất là thù tục bắt buộc khi các bên tham gia giao dịch đối tượng tài sản đặc thù trên. Đối với các loại tài sản thông thường, theo Điều 405, BLDS năm 2005 thời điểm có hiệu lực kể từ thời điểm ký kết.

Thứ ba, thời điểm có hiệu lực của hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất là thời điểm đăng ký thế chấp.

Thế chấp quyền sử dụng đất ở và tài sản gắn liền với đất tại ngân hàng thương mại trên địa bàn thành phố Huế - 3

Đối với các giao dịch thông thường, theo quy đị nh tại Điều 405, BLDS năm 2005 về hiệu lực của hợp đồng dân sự: „„Hợp đồng được giao kết hợp pháp có hiệu lực từ thời điểm giao kết, trừ trường hợp có thỏa thuận khác hoặc pháp luật có quy định khác‟‟. Các giao dịch thông thường sẽ có hiệu lực kể từ thời điểm ký kết. Ví dụ: Hợp đồng vay tiền giữa A và B có giá trị pháp lý khi hai bên cùng ký kết. Kể từ thời điểm này sẽ phát sinh quyền và nghĩa vụ của các bên. Thời điểm phát sinh hiệu lực của hợp đồng là không giống nhau đối với từng loại hợp đồng khác nhau. Điều này có nghĩa các bên có thể thỏa thuận với nhau thời điểm phát sinh hiệu lực của hợp đồng, hoặc nếu các bên không thỏa thuận thì hợp đồng có thể phát sinh hiệu lực kể từ thời điểm các bên giao kết hợp đồng hoặc thời điểm khác theo quy định của pháp luật. Trên nguyên tắc, “hợp đồng dân sự là sự thỏa thuận giữa các bên về việc xác lập, thay đổi hoặc chấm dứt quyền, nghĩa vụ dân sự” – Điều 388 BLDS năm

2005, vì thế việc thỏa thuận của các bên liên quan đến thời điểm có hiệu lực của hợp đồng cũng có thể được xem là một điều khoản trong hợp đồng – bởi việc thỏa thuận thời điểm có hiệu lực của hợp đồng sẽ là cơ sở để xác lập quyền và nghĩa vụ của các bên. Việc xem thỏa thuận về thời điểm có hiệu lực của hợp đồng giữa các bên như một điều khoản của hợp đồng dẫn đến nếu như thỏa thuận đó không trái với pháp luật và đạo đức xã hội thì phải được pháp luật công nhận.

Đối với hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất, thời điểm có hiệu lực khi đăng ký giao dịch bảo đảm. Khoản 1 Điều 10 Nghị định 163 về giao dịch bảo đảm quy định: Giao dịch bảo đảm được giao kết hợp pháp có hiệu lực kể từ thời điểm giao kết, trừ các trường hợp sau đây: a) Các bên có thoả thuận khác; b) Cầm cố tài sản có hiệu lực kể từ thời điểm chuyển giao tài sản cho bên nhận cầm cố; c) Việc thế chấp quyền sử dụng đất, quyền sử dụng rừng, quyền sở hữu rừng sản xuất là rừng trồng, tàu bay, tàu biển có hiệu lực kể từ thời điểm đăng ký thế chấp; d) Giao dịch bảo đảm có hiệu lực kể từ thời điểm công chứng hoặc chứng thực trong trường hợp pháp luật có quy định.

Theo các quy định trên, thời điểm của hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất có hiệu lực pháp luật kể từ thời điểm đăng ký tại cơ quan có thẩm quyền.

1.3. ĐỐI TƯỢNG THẾ CHẤP QUYỀN SỬ DỤNG ĐẤT Ở VÀ TÀI SẢN GẮN LIỀN VỚI ĐẤT

- Đất ở

Điểm a, khoản 2 Điều 13 phân loại đất ở gồm đất ở tại nông thôn, đất ở tại đô thị. Theo quy định Luật đất đai năm 2003, đất ở chỉ có thể được thế chấp khi đủ các điều kiện:

Thứ nhất, đất ở đã được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ở

Khoản 20, Điều 4 Luật đất đai năm 2003 sửa đổi năm 2009 quy định: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất là giấy chứng nhận do cơ quan nhà nước có thẩm quyền cấp cho người có quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở, quyền sở hữu tài sản khác gắn liền với đất để bảo hộ quyền và lợi ích hợp pháp của người có quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở, quyền sở hữu tài sản khác gắn liền với đất. Điều 48 Luật đất đai năm 2003 quy định các trường hợp được cấp giấy chứng quyền sử dụng đất: 1. Người được Nhà nước giao đất, cho thuê đất, trừ trường hợp thuê đất nông nghiệp sử dụng vào mục đích công ích của xã, phường, thị trấn; 2. Người được Nhà nước giao đất, cho thuê đất từ ngày 15 tháng 10 năm 1993 đến trước ngày Luật này có hiệu lực thi hành mà chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất; 3. Người đang sử dụng đất theo quy định tại Điều 50 và Điều 51 của Luật này mà chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất; 4. Người được chuyển đổi, nhận chuyển nhượng, được thừa kế, nhận tặng cho quyền sử dụng đất; người nhận quyền sử dụng đất khi xử lý hợp đồng thế chấp, bảo lãnh bằng quyền sử dụng đất để thu hồi nợ; tổ chức sử dụng đất là pháp nhân mới được hình thành do các bên góp vốn bằng quyền sử dụng đất; 5. Người được sử dụng đất theo bản án hoặc quyết định của Toà án nhân dân, quyết định thi hành án của cơ quan thi hành án hoặc quyết định giải quyết tranh chấp đất đai của cơ quan nhà nước có thẩm quyền đã được thi hành;

6. Người trúng đấu giá quyền sử dụng đất, đấu thầu dự án có sử dụng đất; 7. Người sử dụng đất quy định tại các điều 90, 91 và 92 của Luật này; 8. Người mua nhà ở gắn liền với đất ở; 9. Người được Nhà nước thanh lý, hoá giá nhà ở gắn liền với đất ở.

Theo Điều 184 Nghị định 181/2004/NĐ-CP hướng dẫn thi hành Luật đất đai năm 2003 thì kể từ ngày 01/01/2007 người có giấy chứng nhận quyền

sử dụng đất mới được thế chấp quyền sử dụng đất. Tuy nhiên, do một số lượng lớn người sử dụng đất tuy chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, Nghị định 83/2010 ngày 23/7/2010 về đăng ký giao dịch bảo đảm cho phép người sử dụng đất có một trong các loại giấy tờ tại khoản 1, 2, và khoản 5 Điều 50 Luật đất đai năm 2003 thì có thể thực hiện việc thế chấp tại tổ chức tín dụng.

Thứ hai, đất ở không có tranh chấp

Đây là quy định mang tính chất phổ biến được quy định tại nhiều văn bản trong pháp luật về đất đai. Do quyền sử dụng đất là đối tượng để đảm bảo thực hiện nghĩa vụ dân sự. Sẽ là khó khăn cho bên nhận thế chấp lẫn cơ quan tài phán khi giải quyết hậu quả của việc vi phạm nghĩa vụ mà tài sản thế chấp lại đang bị tranh chấp. Pháp luật đất đai cũng quy định không cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đối với đất đang tranh chấp. Việc thế chấp chỉ có ý nghĩa khi bảo đảm được quyền lợi của bên nhận thế chấp. Điều này có nghĩa hạn chế được rủi ro cho các bên tham gia giao dịch. Điều 24 Nghị định 163 mở rộng chủ tài sản có thể thế chấp tài sản đang cho thuê nhưng đối với các tài sản đang tranh chấp thì không thể dùng để thế chấp.

Thứ ba, việc thế chấp phải trong thời hạn giao đất

Điều 5, Luật đất đai năm 2003 quy định đất đai thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và Nhà nước thực hiện quyền định đoạt đối với đất đai như sau: Quy định về hạn mức giao đất và thời hạn sử dụng đất;

Do đó đất đai, tài sản gắn liền với đất chỉ có thể thế chấp được nếu còn trong thời hạn giao đất.

- Tài sản gắn liền với đất

Nghị định 83/2010/NĐ-CP đã liệt kê các loại tài sản gắn liền với đất bao gồm nhà ở, công trình xây dựng khác, rừng sản xuất là rừng trồng, vườn cây lâu năm. Nhà ở, tài sản phổ biến, quan trọng gắn liền với đất đất ở (khoản 7, Điều 2).

Điều 174, BLDS năm 2005 quy định nhà, công trình xây dựng gắn liền với đất đai, kể cả các tài sản gắn liền với nhà, công trình xây dựng đó; Các tài sản khác gắn liền với đất đai là bất động sản. Một cách khái quát, ta có thể nói rằng, các tài sản gắn liền với đất bao gồm: các vật sinh ra từ đất (cây cối, hoa lợi tự nhiên, khoáng sản…), các vật gắn vào đất do hoạt động có ý thức của con người và không thể tách rời khỏi đất mà không hư hỏng (nhà ở, công trình xây dựng, …). Khi thế chấp quyền sử dụng đất thì nhà ở, với công trình xây dựng khác, rừng trồng, vườn cây và các tài sản khác của người thế chấp gắn liền với đất chỉ thuộc tài sản thế chấp, nếu có thỏa thuận (Khoản 2, Điều 716, BLDS năm 2005). Trong thời hạn thế chấp, bên thế chấp vẫn được trực tiếp sử dụng đất, sử dụng và khai thác các tài sản gắn liền với đất. Tuy nhiên, quyền năng của người sử dụng đất đã bị hạn chế rất nhiều, đó là không được thực hiện các giao dịch liên quan đến quyền sử dụng đất đang thế chấp, không được làm hư hại, thay đổi dẫn đến tình trạng của tài sản bị hư hỏng mà không được sự đồng ý của bên nhận thế chấp.

Theo quy định tại Điều 91 của Luật Nhà ở thì điều kiện đế nhà ở tham gia giao dịch (trong đó bao gồm cả thế chấp nhà ở) là:

+ Có giấy chứng nhận quyền sở hữu đối với nhà ở theo quy định của pháp luật.

+ Không có tranh chấp về quyền sở hữu.

+ Không bị kê biên để thi hành án hoặc để chấp hành quyết định hành chính của cơ quan Nhà nước có thẩm quyền.

Với quy định tại Điều 91 Luật Nhà ở thì trong trường hợp thiếu một trong các điều kiện trên thì chủ sở hữu nhà ở không được dùng nhà ở để bảo đảm thực hiện nghĩa vụ.

Theo 114, Luật Nhà ở thì chủ sở hữu nhà ở được thế chấp nhà ở đế bảo đảm thực hiện một hoặc nhiều nghĩa vụ nếu giá trị của nhà ở đó lớn hơn tổng

giá trị các nghĩa vụ nhưng chỉ được thế chấp tại một tổ chức tín dụng. Do đó nhà ở là đối tượng có điều kiện của hoạt động thế chấp.

- Tài sản hình thành trong tương lai gắn liền với đất ở:

Tài sản thế chấp cũng có thể là tài sản được hình thành trong tương lai (Ðiều 342, BLDS năm 2005). Theo khoản 2 Điều 4 Nghị định 163 thì tài sản hình thành trong tương lai là tài sản thuộc sở hữu của bên bảo đảm sau thời điểm nghĩa vụ được xác lập hoặc giao dịch bảo đảm được giao kết. Tài sản hình thành trong tương lai bao gồm cả tài sản đã được hình thành tại thời điểm giao kết giao dịch bảo đảm, nhưng sau thời điểm giao kết giao dịch bảo đảm mới thuộc sở hữu của bên bảo đảm.

Tài sản hình thành trong tương lai là một khải niệm luật học mới mẻ, ghi nhận quá trình hoàn thiện về mặt pháp lý của quá trình hình thành tài sản. Ví dụ, nhà ở khi đang xây dựng, chưa được cấp giấy chứng nhận nhà ở thì chưa được coi là một tài sản hoàn chỉnh để tham gia vào giao dịch thế chấp. Tuy nhiên giá trị của nó là hiển nhiên, việc bổ sung để hoàn thiện về mặt xây dựng, thủ tục cấp giấy chứng nhận sở hữu nhà ở sẽ được thực hiện trong tương lai. Việc tạo điều kiện cho đối tượng tài sản này tham gia vào hoạt động thế chấp mở ra một kênh huy động vốn của nhà đầu tư, đồng thời tạo nguồn thu cho các tổ chức tín dụng, góp phần kích thích thị trường vốn trong nền kinh tế.

1.4. CHỦ THỂ HỢP ĐỒNG THẾ CHẤP QUYỀN SỬ DỤNG ĐẤT Ở VÀ TÀI SẢN GẮN LIỀN VỚI ĐẤT

Chủ thế hợp đồng là các bên tham gia hợp đồng, có quyền, nghĩa vụ pháp lý phát sinh từ hợp đồng. Chủ thể của hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất là các bên tham gia hợp đồng thế chấp. Theo quy định BLDS năm 2005, Luật đất đai năm 2003, luật nhà ở và và văn bản pháp luật hiện hành chưa chỉ ra chủ thể cụ thể. Theo các hợp đồng thế chấp

quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất thông dụng có thể phân loại các nhóm chủ thể sau:

1.4.1. Bên thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất

Hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất là sự thỏa thuận giữa các bên, theo đó bên sử dụng đất (sau đây gọi là bên thế chấp) dùng quyền sử dụng đất của mình để bảo đảm việc thực hiện nghĩa vụ dân sự với bên kia (sau đây gọi là bên nhận thế chấp). Bên thế chấp được tiếp tục sử dụng đất trong thời hạn thế chấp. (Điều 715 BLDS năm 2005)

Thế chấp là một biện pháp bảo đảm, theo đó bên thế chấp là bên bảo đảm - là bên có nghĩa vụ hoặc người thứ ba cam kết bảo đảm thực hiện nghĩa vụ dân sự, bao gồm bên cầm cố, bên thế chấp, bên đặt cọc, bên ký cược, bên ký quỹ, bên bảo lãnh và tổ chức chính trị - xã hội tại cơ sở trong trường hợp tín chấp (khoản 1 Điều 3 Nghị định 163).

Bên thế chấp dùng quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất để bảo đảm thực hiện nghĩa vụ của mình hoặc cho bên thứ ba trước bên nhận thế chấp. Theo đó, Bên thế chấp là bên có nghĩa vụ thực hiện việc dùng chính tài sản thế chấp đó để làm công cụ bảo đảm khi bên vay vốn vi phạm nghĩa vụ theo quy định tại hợp đồng tín dụng, hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất đã ký kết với bên cho vay, bên nhận thế chấp tài sản đã thỏa thuận trong hợp đồng. Như vậy về phương diện thụ hưởng lợi ích từ việc vay vốn, bên thế chấp là bên trực tiếp ký kết hợp đồng tín dụng, vay vốn với tổ chức tín dụng qua đó sử dụng chính tài sản của mình để bảo đảm thực hiện nghĩa vụ. Mặc khác, chủ sở hữu quyền sử dụng đất ở, tài sản gắn liền với đất có thể dùng tài sản của mình để thế chấp bảo đảm cho người khác vay vốn của tổ chức tín dụng. Qua đó bên thế chấp sẽ dùng tài sản của mình để bảo đảm việc thực hiện nghĩa vụ tài chính của bên vay. Ví dụ, A ký kết hợp đồng tín dụng với ngân hàng ABC, A không có tài sản để thế chấp, mẹ A là bà B có

..... Xem trang tiếp theo?
⇦ Trang trước - Trang tiếp theo ⇨

Ngày đăng: 09/11/2023