quản lý và phục vụ khách. Các doanh nghiệp đã đánh giá rất cao việc tổ chức các lớp học nhằm tạo điều kiện cho doanh nghiệp gởi cán bộ, nhân viên đi học để tiếp cận được với phương pháp quản lý mới, kỹ năng, nghiệp vụ chuyên môn phù hợp để ngày càng nâng cao hiệu quả hoạt động của doanh nghiệp. Tuy nhiên, về phía nhà nước và doanh nghiệp đều chưa thật sự quan tâm và đầu tư đúng mức cho công tác đào tạo nhân lực du lịch dẫn đến chất lượng phục vụ còn thấp, không thể hiện được tính chuyên nghiệp và hiệu quả thực sự của các sản phẩm du lịch và dịch vụ. Đối với các lớp bồi dưỡng nghiệp vụ buồng, phòng, lễ tân... trong thời gian qua chỉ mang tính giải pháp tình thế, đối tượng người học hầu hết là làm việc ở các doanh nghiệp nên hầu như chưa được đào tạo cơ bản về nghiệp vụ du lịch; nhưng với thời gian tổ chức các lớp học không dài, số lớp học không nhiều do đó việc học viên tiếp thu và áp dụng ngay trong công việc cụ thể của mình tại doanh nghiệp còn nhiều hạn chế, chưa thu hút được nhiều người tham gia. Đây là vấn đề mà ngành du lịch cùng các Hiệp hội doanh nghiệp cần xây dựng kế hoạch, nội dung, chương trình, kinh phí bồi dưỡng nghiệp vụ luân phiên, định kỳ để cho nhiều người được tham gia học và người học cập nhật được kiến thức một cách có hệ thống từ thấp đến cao.
Nhìn chung, công tác đào tạo, bồi dưỡng nguồn nhân lực ngành du lịch của tỉnh Luang Pra Bang có nhiều cố gắng, nhiều cán bộ, học sinh đã được đào tạo cơ bản về chuyên môn nghiệp vụ. Các chính sách hỗ trợ đào tạo đã được ban hành và thực hiện. Hàng năm có hàng trăm cán bộ, công chức của các cơ quan hành chính, sự nghiệp và nhân viên, người lao động của các doanh nghiệp được đào tạo các ngành về kinh tế, kỹ thuật, luật, lý luận chính trị - hành chính... Mặt khác, đã tiếp nhận nhiều sinh viên tốt nghiệp từ các trường đại học, cao đẳng, trung học chuyên nghiệp trên địa bàn cả nước về công tác; các cơ sở đào tạo trong tỉnh hàng năm cũng đào tạo được một đội ngũ lao động nhằm bổ sung, thay thế kịp thời nguồn nhân lực, đáp ứng được
phần nào cho yêu cầu phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh.
Song cũng như nhiều địa phương khác, không gần các trung tâm đào tạo lớn gặp nhiều khó khăn trong công tác đào tạo phát triển nguồn nhân lực. Bởi lẽ, đội ngũ cán bộ, công chức của các cơ quan hành chính, sự nghiệp và cán bộ công nhân viên của các doanh nghiệp đang làm việc tại Luang Pra Bang hầu hết không có điều kiện để học tập nâng cao trình độ phù hợp với nghề nghiệp đang làm, vì các cơ sở đào tạo tại Luang Pra Bang không có nhiều ngành nghề cần học. Do vậy, không khuyến khích được cán bộ, công chức tham gia học tập. Những hạn chế trong công tác đào tạo nguồn nhân lực ngành du lịch được thể hiện như sau:
+ Các chế độ, chính sách khuyến khích cho các bộ, công chức đi học tuy đã có đổi mới, song chưa đóng vai trò quan trọng làm đòn bẫy khuyến khích cho người đi học: không khuyến khích cho những người đi học ngoài tỉnh, đặc biệt là các trường hợp phải đi học xa và đối với các ngành học, bậc học phải thi tuyển; mức thưởng không có sức thu hút cho cán bộ, công chức của tỉnh tham gia học tập nâng cao trình độ, cũng như cán bộ có trình độ học vấn cao từ các địa phương khác về công tác tại tỉnh Luang Pra Bang.
+ Không có kế hoạch cụ thể về bố trí sử dụng cán bộ sau khi được đào tạo. Trong thực tế xuất hiện vấn đề cán bộ thuộc diện quy hoạch đào tạo, bổ nhiệm vào các chức danh hoặc đang giữ các chức danh chủ chốt thì không có điều kiện đi học hoặc không dám đi học, không đủ các tiêu chuẩn để tham gia thi tuyển đầu vào và học ở các bậc học cao hơn; những cán bộ, công chức khác có đủ điều kiện để thi tuyển vào các bậc học cao hơn và mong muốn được đi học để nâng cao trình độ thì không được đi học bởi không thuộc diện quy hoạch.
+ Du lịch là ngành kinh tế mũi nhọn của tỉnh nhưng từ trước đến nay chưa cử tuyển đối tượng nào đi học về nghiệp vụ của ngành này. Mất cân đối về quy hoạch và cơ cấu ngành nghề đào tạo để phục vụ cho ngành du lịch; kế
hoạch đào tạo, bồi dưỡng hàng năm chỉ tập trung vào đào tạo, bồi dưỡng lý luận chính trị, hành chính, các lĩnh vực đào tạo chuyên sâu và đào đạo sau đại học hầu như không có trong kế hoạch. Hầu hết cán bộ, công chức của tỉnh có nhu cầu đi học chuyên môn đều phải xin đi chứ không có trong quy hoạch, kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng; việc quy hoạch đào tạo cũng chỉ để đạt chuẩn theo quy định; mặt khác tỉnh chưa có động thái gì về chuẩn bị nguồn nhân lực cho ngành du lịch này.
3.2.7. Kiểm tra, thanh tra và xử lý vi phạm về pháp luật du lịch
Công tác thanh tra, kiểm tra, kiểm soát các hoạt động trong lĩnh vực du lịch, đây là nhiệm vụ thường xuyên mà các cơ quan QLNN phải thực hiện trong quá trình quản lý, điều hành của mình. Những vấn đề có tính chất nghiêm trọng và cần phải thanh tra toàn diện trong lĩnh vực hoạt động nào đó thì chính quyền tỉnh trực tiếp thành lập đoàn thanh tra; những vấn đề thuộc về chuyên ngành và mang tính cục bộ thì có văn bản chỉ đạo cho cơ quan chuyên môn lập đoàn thanh tra tổ chức thanh tra và báo cáo kết quả với chính quyền tỉnh. Các nội dung mà UBND tỉnh quan tâm tập trung thanh tra, kiểm tra, kiểm soát trong lĩnh vực hoạt động du lịch đó là: công tác thực hiện các chính sách về đất đai, quản lý các di tích văn hóa lịch sử, danh lam thắng cảnh, bảo vệ môi trường, đầu tư xây dựng hạ tầng, thực hiện các quy định về thuế, giá và cả...
Có thể bạn quan tâm!
- Doanh Thu Ngành Du Lịch Luang Pra Bang Thời Kỳ 2011 - 2018
- Chính Sách Quản Lý Và Phát Triển Tài Nguyên Du Lịch
- Sơ Đồ Tổ Chức Bộ Máy Sở Thông Tin - Văn Hóa Và Du Lịch Tỉnh Luang Pra Bang
- Dự Báo Và Phương Hướng Hoàn Thiện Quản Lý Nhà Nước Về Du Lịch Ở Tỉnh Luang Pra Bang
- Phương Hướng Hoàn Thiện Quản Lý Nhà Nước Về Du Lịch Ở Tỉnh Luang Pra Bang
- Hướng Tổ Chức Điều Hành, Kiểm Tra, Kiểm Soát Hoạt Động Du Lịch Ở Tỉnh Luang Pra Bang
Xem toàn bộ 196 trang tài liệu này.
Tuy nhiên, công tác kiểm tra, thanh tra hoạt động kinh doanh du lịch còn thiếu kế hoạch cụ thể và sự phối kết hợp... làm cho doanh nghiệp bị chi phối, ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh. UBND cấp huyện một số nơi cũng tiến hành kiểm tra doanh nghiệp chưa theo quy định.
Công tác phối hợp giữa các cơ quan hành chính nhà nước trong xây dựng và kiểm tra việc thực hiện chính sách, quy hoạch, kế hoạch. Khi UBND tỉnh giao nhiệm vụ cho các ngành, địa phương, đơn vị đều giao cho một cơ quan chuyên ngành chịu trách nhiệm chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị
liên quan để thực hiện các nội dung nhiệm vụ được giao. Nhìn chung sự phối hợp của các cơ quan chuyên môn cấp tỉnh, UBNDcấp huyện trong thời gian qua đã có những chuyển biến...
3.3. Đánh giá thực trạng quản lý nhà nước về du lịch ở tỉnh Luang Pra Bang, nước Cộng hòa dân chủ nhân dân Lào
Ở từng nội dung của chương 3, luận án đã phân tích thực trạng và rút ra những nhận xét có tính chất đánh giá. Trong phần này, luận án tổng hợp hệ thống hoá những nhận xét trên.
3.3.1. Những kết quả đạt được trong quản lý nhà nước về du lịch ở tỉnh Luang Pra Bang
Một là, việc chỉ đạo xây dựng và tổ chức triển khai thực hiện các cơ chế, chính sách, đề án, dự án phát triển du lịch của tỉnh đã có tiến bộ hơn. công tác tuyền truyền, phổ biến, giáo dục pháp luật và tổ chức hướng dẫn thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật của Nhà nước trong lĩnh vực du lịch từ tỉnh đến cơ sở được chú trọng. Điều đó đã góp phần nâng cao ý thức chấp hành pháp luật của tổ chức, cá nhân tham gia kinh doanh du lịch, đồng thời nâng cao hiệu lực, hiệu quả QLNN về du lịch trên địa bàn tỉnh.
Hai là, công tác quy hoạch và kế hoạch phát triển du lịch của tỉnh có sự đổi mới cả về nội dung, phương pháp và tổ chức thực hiện, tạo điều kiện cho các doanh nghiệp du lịch trên địa bàn xây dựng chiến lược và kế hoạch kinh doanh của mình sát hợp với thị trường và phù hợp với định hướng phát triển chung của địa phương.
Ba là, hoạt động xúc tiến, quảng bá du lịch được đẩy mạnh dưới nhiều hình thức, góp phần thực hiện có hiệu quả hơn chính sách thu hút đầu tư của tỉnh, góp phần cải thiện đời sống nhân dân, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội trên địa bàn.
Bốn là, công tác phát triển kết cấu hạ tầng và cơ sở vật chất - kỹ thuật du lịch được tỉnh quan tâm hơn, đã tập trung đầu tư có trọng tâm, trọng điểm
hơn, nhờ đó đã khắc phục được một phần hiện tượng đầu tư dàn trải, gây lãng phí. Ngoài nguồn vốn hỗ trợ đầu tư xây dựng phát triển cơ sở hạ tầng du lịch của trung ương và địa phương nêu trên, tỉnh Luang Pra Bang còn được Nhà nước đầu tư hàng ngàn tỷ kíp cho nhiều dự án công trình kinh tế - kỹ thuật trên địa bàn mang tầm cỡ quốc gia, quốc tế.
Năm là, công tác tạo lập sự gắn kết liên ngành, liên vùng, liên quốc gia trong hoạt động du lịch, giữa địa phương và trung ương trong QLNN về du lịch có sự chuyển biến tích cực. Đã ký kết nhiều chương trình hợp tác phát triển du lịch với các tỉnh, thành phố trong nước và một số nước trên thế giới.
Sáu là, công tác đào tạo, bồi dưỡng và hỗ trợ đào tạo, bồi dưỡng nguồn nhân lực cho hoạt động du lịch được tăng cường, đã tạo điều kiện để các cơ sở đào tạo đa dạng hóa chuyên ngành đào tạo, nâng cao kiến thức về văn hóa, lịch sử, ngoại ngữ, kỹ năng giao tiếp, hướng dẫn du lịch... cho lực lượng lao động ngành du lịch của tỉnh.
Bảy là, bộ máy QLNN về du lịch đã từng bước được kiện toàn và sắp xếp lại. Trình độ quản lý, trình độ nghiệp vụ du lịch đã được cải thiện, ngành du lịch Luang Pra Bang đã thực sự khẳng định vị trí, vai trò quan trọng đối với du miền Bắc và cả nước.
Tám là, công tác kiểm tra, thanh tra đối với hoạt động du lịch được duy trì thường xuyên, góp phần ổn định thị trường, đẩy mạnh các hoạt động kinh doanh du lịch, giữ gìn kỷ cương pháp luật trong hoạt động du lịch trên địa bàn tỉnh Luang Pra Bang.
3.3.2. Những tồn tại, hạn chế trong quản lý nhà nước về du lịch ở tỉnh Luang Pra Bang
Một là, việc xây dựng chiến lược, quy hoạch, đề án phát triển du lịch chưa chuẩn xác, đầy đủ. Do đó chưa điều tra, nghiên cứu, phân tích thị trường và đối thủ cạnh tranh; đánh giá lợi thế phát triển cũng chưa cụ thể, đầu tư trải rộng, các dự báo, các tiêu chuẩn định mức tính toán chưa sát hợp với điều
kiện cụ thể của tỉnh, chưa lường hết được các biến động và những khó khăn sẽ nảy sinh; quy hoạch phát triển du lịch chủ yếu là dự báo, cân đối, lựa chọn nhiều yếu tố chủ quan và thiếu khoa học; xác định nhiều hướng phát triển khu, điểm du lịch và sản phẩm du lịch, chưa lựa chọn được hướng phát triển một cách rõ ràng.
Hai là, thủ tục hành chính đối với kinh doanh nói chung và hoạt động du lịch nói riêng mặc dù được cải thiện nhưng nhìn chung còn phức tạp, gây phiền hà cho các nhà đầu tư. Việc cụ thể hóa và ban hành các cơ chế, chính sách thuộc thẩm quyền để quản lý, điều hành hoạt động du lịch từng lúc còn chậm, nội dung chưa sát hợp với điều kiện, tiềm năng phát triển du lịch ở tỉnh và chưa thật sự tạo điều kiện thuận lợi cho các thành phần kinh tế tham gia kinh doanh du lịch.
Công tác tuyên truyền, phổ biến chính sách, pháp luật về du lịch cho người dân và việc nâng cao nhận thức của cộng đồng dân cư địa phương về vai trò của du lịch trong phát triển kinh tế - xã hội, mặc dù được chính quyền tỉnh thực hiện khá tích cực, song hiệu quả còn thấp, chưa đáp ứng được yêu cầu phát triển du lịch trong bối cảnh hiện nay.
Ba là, nguồn nhân lực còn chưa đáp ứng được nhu cầu phục vụ cho phát triển du lịch của địa phương. Nguồn nhân lực hoạt động du lịch còn hạn chế, chưa khắc phục được những bất cập trong công tác đào tạo nghiệp vụ du lịch trước yêu cầu phát triển ngành hiện nay cũng như tình trạng chất lượng nguồn nhân lực thấp, thiếu đội ngũ lao động tay nghề cao, chất lượng phục vụ chưa đồng đều và thiếu tính chuyên nghiệp.
Bốn là, hoạt động xúc tiến du lịch còn mang tính quảng bá hình ảnh, chưa gắn kết với các doanh nghiệp và khách du lịch trong nước và nước ngoài; đồng thời chưa có biện pháp khuyến khích các doanh nghiệp du lịch quan tâm đến công tác quảng bá và quản lý các cơ sở du lịch cũng chưa đầy đủ và chặt chẽ.
Năm là, công tác kiểm tra, thanh tra hoạt động du lịch và xử lý vi phạm trong lĩnh vực du lịch mặc dù được UBND tỉnh quan tâm chỉ đạo thực hiện, nhưng nhìn chung còn nhiều bất cập, hiệu quả mang lại không cao, công tác xử lý sau kiểm tra, thanh tra từng lúc, từng nơi chưa dứt khoát, còn để kéo dài, việc tố cáo, khiếu nại trong lĩnh vực du lịch còn diễn biến phức tạp.
3.3.3. Nguyên nhân của tồn tại, hạn chế trong quản lý nhà nước về du lịch ở tỉnh Luang Pra Bang
- Nhận thức của các cấp, các ngành và toàn xã hội về xác định du lịch là ngành kinh tế quan trọng trong sự phát triển kinh tế - xã hội của Luang Pra Bang chưa sâu sắc, còn mang tính bảo thủ, chưa chuyển hóa thành các hoạt động cụ thể trong phát triển du lịch của địa phương.
- Nền kinh tế của CHDCND Lào phát triển chưa cao, trình độ khoa học, công nghệ còn hạn chế rất nhiều. Đây là một thách thức lớn đối với hoạt động quản lý, điều hành của Nhà nước về kinh tế nói chung và hoạt động du lịch nói riêng trong bối cảnh hội nhập kinh tế quốc tế.
- Cơ chế, chính sách, pháp luật chung liên quan đến phát triển kinh tế nói chung và phát triển du lịch nói riêng có mặt chậm sửa đổi, chưa đồng bộ, thiếu nhất quán và thiếu thông thoáng. Việc ban hành các văn bản hướng dẫn thực hiện Luật Du lịch còn chậm, chưa kịp thời, gây khó khăn cho hoạt động quản lý nhà nước về du lịch ở địa phương.
- Du lịch là ngành kinh tế tổng hợp, có tính liên ngành, liên vùng và xã hội hóa cao. Việc QLNN trong lĩnh vực liên quan đến nhiều ngành, nhiều cấp, nhiều lĩnh vực khác nhau sẽ gặp nhiều khó khăn.
- Năng lực QLNN về du lịch của cán bộ, công chức còn hạn chế. Khả năng của các cơ quan tham mưu còn hạn chế; sự phối kết hợp giữa các ngành, địa phương, đơn vị chưa thực sự chặt chẽ. Du lịch Luang Pra Bang còn quy mô nhỏ, bao cấp và thụ động, khi phát triển du lịch có quy mô lớn, thị trường du lịch phát triển mạnh mẽ trong nước và quốc tế; nội dung các hoạt động
phát triển du lịch, phương thức tổ chức hoạt động kinh doanh và QLNN đã thay đổi cả quy mô và tính chất, dẫn đến lúng túng trong các hoạt động QLNN về du lịch.
- Chưa có chính sách ưu đãi theo địa bàn và ngành nghề du lịch nào cần phải đầu tư xây dựng phát triển cũng như việc bố trí quy hoạch, cấp phép xây dựng, quản lý chất lượng phục vụ, kiểm tra việc thi hành nghĩa vụ nộp thuế và bảo vệ tài nguyên môi trường.
- Các chính sách ưu đãi của Nhà nước chưa thể hiện rõ. Một số khu du lịch quy mô lớn chưa được hưởng quy chế quản lý của khu công nghiệp, cơ chế bồi thường giải phóng mặt bằng, cơ chế nộp tiền chuyển đổi mục đích sử dụng đất, quy định xây dựng khu tái định cư; chính sách thuế thu nhập doanh nghiệp chưa thực sự có tính ưu đãi và chưa có chính sách ưu đãi riêng theo địa bàn xã khó khăn.
- Các thủ tục hành chính còn nhiều cửa, nhiều cấp, gây phiền hà cho doanh nghiệp như việc thành lập doanh nghiệp, cấp giấy phép kinh doanh khách sạn, nhà nghỉ, nhà trọ và vận chuyển khách du lịch, các thủ tục xin xác lập quyền sử dụng nhà, đất, cảnh quan…
- Tiến độ thực hiện các dự án còn chậm, tỉnh không chủ động nguồn vốn; công tác giải phóng mặt bằng khó khăn; tiến độ quy hoạch chi tiết chậm, các thủ tục hành chính còn rườm rà, thiếu nhiệt tình của chính quyền cấp huyện.
- Phương thức điều hành, kiểm tra, kiểm soát hoạt động du lịch chủ yếu tập trung vào mở hội nghị, ra văn bản, định kỳ, đột xuất; hoạt động điều hành chưa đều tay, tính nhất quán chưa cao, sự phân công và phối hợp cũng chưa rõ ràng nên công việc cụ thể phần lớn tập trung về chính quyền tỉnh.