nhà đầu tư, các doanh nghiệp tham gia hoạt động du lịch dưới các hình thức khác nhau. Do vậy, ngoài chính sách ưu đãi đầu tư theo địa bàn có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn. Nhà nước nên có chính sách ưu đãi ngành nghề đầu tư cho các dự án du lịch không kể quy mô ở địa bàn không thuận lợi trên địa bàn tỉnh, có như vậy thì mới khuyến khích được người đầu tư du lịch để tổ chức và phát triển các mô hình hoạt động kinh doanh, khai thác tiềm năng du lịch ở vùng sâu, vùng xa phù hợp với điều kiện của từng vùng. Ngoài ra, Nhà nước cần có cơ chế cho chính quyền cấp tỉnh vận dụng ưu đãi đầu tư đối với một số địa bàn thực sự khó khăn nhưng không thuộc địa bàn được ưu đãi đầu tư theo quy định để thu hút đầu tư phát triển kinh tế - xã hội của các địa phương này.
Trên cơ sở các văn bản có liên quan đến chính sách thu hút đầu tư của Nhà nước; tỉnh Luang Pra Bang cần sớm nghiên cứu xây dựng, ban hành cơ chế, chính sách thu hút đầu tư trên địa bàn tỉnh Luang Pra Bang. Quy định cần tập trung vào các nội dung chính sau:
+ Tổ chức hướng dẫn việc tổ chức thực hiện các trình tự, thủ tục, thời gian đăng ký đầu tư, cấp giấy chứng nhận đầu tư, kinh doanh du lịch áp dụng cụ thể trong điều kiện của tỉnh Luang Pra Bang. Ngoài ra, căn cứ vào tình hình thực tiễn của địa phương thì tỉnh Luang Pra Bang nên vận dụng thêm những nội dung và quy định chi tiết cho lĩnh vực đầu tư du lịch như hạn mức đất cho từng dự án bao nhiêu phải căn cứ vào loại hình du lịch, vốn đầu tư; loại hình du lịch, quy mô, địa bàn nào cần phải khuyến khích đầu tư và địa bàn nào không khuyến khích đầu tư…
+ Về cơ chế, chính sách đầu tư trong lĩnh vực du lịch này, cùng với vấn đề thu hút các dự án đầu tư mới, cần phải quan tâm đặc biệt đến việc đẩy nhanh tiến độ đầu tư xây dựng những dự án đã có. Triển khai ngay những dự án đã có, quan tâm đặc biệt đến các dự án để phát triển các loại hình du lịch nhất là: du lịch kết hợp với tham quan, tìm hiểu văn hóa lịch sử; du lịch kết
hợp khám chữa bệnh và điều dưỡng; du lịch gắn với giáo dục và nghiên cứu khoa học; du lịch gắn với trung tâm huấn luyện thể thao; du lịch sinh thái gắn với thể thao, mạo hiểm, chinh phục thiên nhiên; du lịch gắn với khám phá rừng, hang động... Ưu tiên các dự án đầu tư phục vụ nhu cầu vui chơi giải trí, ẩm thực của du khách về đêm, mùa mưa để khắc phục tính thời vụ về du lịch của Luang Pra Bang.
+ Khai thác các tuyến du lịch có nhiều tiềm năng như: con đường di sản miền Bắc gắn du lịch Luang Pra Bang với các tỉnh Bắc bộ. Thực hiện chương trình liên kết phát triển du lịch khu vực miền Trung - miền Bắc, liên kết với các địa phương để hình thành các tam giác phát triển du lịch Luang Pra Bang
- Văng Viêng - thành phố Viêng Chăn... nhằm tạo ra liên kết vùng du lịch ở phía Bắc và nối tour du lịch khai thác thị trường ở các tỉnh phía Nam. Xây dựng và thực hiện chương trình liên kết với các hãng du lịch lữ hành quốc tế, từng bước hình thành các tour du lịch quốc tế Việt Nam - Thái Lan - Căm Pu Chia; Việt Nam - Trung Quốc - Thái Lan theo đường bộ đến Luang Pra Bang.
- Về chính sách đất đai cho phát triển du lịch
Nhà nước nên có biện pháp can thiệp trường hợp nhà đầu tư đã thoả thuận bồi thường, nhận chuyển nhượng quyền sử dụng đất, nếu nhà đầu tư không thoả thuận được thì Nhà nước sẽ thu hồi đất để giao cho nhà đầu tư và tổ chức bồi thường theo quy định của Nhà nước; tạo điều kiện để dự án du lịch được triển khai. Giá đất tính bồi thường tương đương với giá đất cùng loại đã thoả thuận với các hộ trong vùng dự án.
Theo quy định của Luật Đất đai số 04/QH Lào, ngày 21/10/2003, đối với các dự án đầu tư nước ngoài thì nhà nước thực hiện thu hồi đất, bồi thường, giải tỏa và kinh phí bồi thường do ngân sách nhà nước chi trả; trong khi đó đối với khu vực đầu tư trong nước chỉ có một số trường hợp Nhà nước thu hồi đất và quyết định việc bồi thường, hỗ trợ còn lại thì nhà đầu tư phải thỏa thuận nhận chuyển nhượng hoặc thỏa thuận bồi thường dẫn đến không
Có thể bạn quan tâm!
- Kiểm Tra, Thanh Tra Và Xử Lý Vi Phạm Về Pháp Luật Du Lịch
- Dự Báo Và Phương Hướng Hoàn Thiện Quản Lý Nhà Nước Về Du Lịch Ở Tỉnh Luang Pra Bang
- Phương Hướng Hoàn Thiện Quản Lý Nhà Nước Về Du Lịch Ở Tỉnh Luang Pra Bang
- Giải Pháp Bảo Đảm Thực Hiện Phương Hướng Hoàn Thiện Quản Lý Nhà Nước Về Du Lịch Tỉnh Luang Pra Bang Nước Chdcnd Lào
- Đào Tạo Và Phát Triển Nguồn Nhân Lực Có Chất Lượng Đáp Ứng Yêu Cầu Phát Triển Du Lịch
- Tăng Cường Công Tác Thanh Tra, Kiểm Tra Đối Với Hoạt Động Du Lịch
Xem toàn bộ 196 trang tài liệu này.
công bằng giữa các nhà đầu tư. Nhà đầu tư nước ngoài thì được thuê đất 50 năm và nộp tiền thuê đất một lần cho suốt thời gian thuê đất, nhưng nhà đầu tư trong nước thì chỉ được thuê đất 30 năm và nộp tiền thuê đất hàng năm đây chính là điều bất hợp lý và cũng thể hiện sự thiếu công bằng và không tạo điều kiện cho ngân sách địa phương có nguồn thu từ thuê đất để đầu tư kết cấu hạ tầng du lịch.
Theo quy định của Lụât Đất đai năm 2003 thì nhà đầu tư phải chịu trách nhiệm xây dựng khu tái định cư cho các hộ bị giải tỏa để triển khai dự án của mình. Vì vấn đề này rất khó khăn cho nhà đầu tư khi phải tìm quỹ đất tái định cư và thủ tục về đầu tư xây dựng. Về vấn đề này nên giải quyết theo hướng Nhà nước đầu tư xây dựng các khu tái định cư chung cho các dự án, nhà đầu tư trả kinh phí tính theo số lượng tái định cư bằng số tiền đầu tư hạ tầng cho một hộ tại khu chung cư hoặc lô đất tái định cư.
Phần lớn các dự án du lịch tại tỉnh Luang Pra Bang hiện nay đều thực hiện tại đất thuộc đất lâm nghiệp, một số diện tích bị người dân lấn chiếm trái phép để sản xuất nông nghiệp hoặc xây dựng nhà cửa. Nhưng khó khăn nhất đối với chủ dự án du lịch là việc thỏa thuận bồi thường, vì người dân đòi giá quá cao thường so với giá quy định; đây cũng là một trong những lý do mà các nhà đầu tư phải bỏ cuộc hoặc không triển khai dự án du lịch đúng tiến độ. Để giải quyết được vấn đề này, tỉnh Luang Pra Bang cần có quy định bắt buộc: bất cứ dự án du lịch nào đã được cấp giấy chứng nhận đầu tư, đã được thuê đất thuộc địa bàn nào thì chính quyền cấp huyện tại địa bàn đó phải vào cuộc cùng với nhà đầu tư thực hiện công tác bồi thường, giải phóng mặt bằng; đối với những trường hợp lấn chiếm đất trái phép thì chỉ nên hỗ trợ công phá dỡ, chứ không bồi thường như một số trường hợp khác.
- Về chính sách tài chính - tín dụng, giá cả
Cần có chính sách miễn thuế nhập khẩu các trang thiết bị chuyên dùng cho các đối tượng đầu tư như: các khách sạn, các khu resort, khu biệt thự, các
khu nghỉ dưỡng cao cấp theo tiêu chuẩn quốc tế vì trong thực tế các chủ đầu tư này đều phải đầu tư trang thiết bị chuyên dùng cao cấp, mà hiện tại có nhiều loại thiết bị sản xuất trong nước không đáp ứng được.
Về thuế thu nhập, do chính sách ưu đãi đầu tư về lĩnh vực du lịch nói chung không thuộc ngành nghề, lĩnh vực ưu đãi đầu tư; các dự án đầu tư du lịch có quy mô lớn thuộc địa bàn thành phố Luang Pra Bang, không thuộc địa bàn có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn. Vì vậy các dự án đầu tư du lịch trên địa bàn Luang Pra Bang đều phải chịu thuế suất thuế thu nhập ở mức tối đa là 24%.
Theo quy định hiện hành, các tổ chức, cá nhân kinh doanh du lịch không là đối tượng được vay tín dụng ưu đãi của Quỹ Hỗ trợ phát triển, trong khi đó việc xây dựng các cơ sở kinh doanh lưu trú đặc biệt là các khách sạn cao cấp, khu nghỉ dưỡng cao cấp đòi hỏi phải có nguồn vốn tương đối lớn, thời gian khấu hao dài, vì vậy nếu không được vay vốn ưu đãi thì lợi nhuận sẽ rất thấp vì còn phải trả một phần không nhỏ cho lãi suất ngân hàng. Do đó việc có chính sách ưu đãi vốn vay cho các dự án đầu tư du lịch là hết sức cần thiết.
Tỉnh Luang Pra Bang cần thiết phải thành lập Quỹ khuyến khích phát triển du lịch của tỉnh, quỹ này có thể hình thành từ các nguồn: hàng năm cân đối từ ngân sách tỉnh nhất là của ngành du lịch, quy định đóng góp theo tỉ lệ doanh thu du lịch của các tổ chức, cá nhân hoạt động du lịch, kêu gọi nguồn đóng góp tự nguyện của các tổ chức cá nhân trong và ngoài nước. Nếu hình thành được nguồn quỹ này sẽ giải quyết được các vấn đề cơ bản như: sẽ giúp cho các doanh nghiệp kinh doanh du lịch dễ dàng tiếp cận được nguồn vốn để đầu tư trang thiết bị, nâng cấp cơ sở vật chất kỹ thuật, đào tạo cán bộ quản lý và nhân viên, đẩy mạnh công tác tuyên truyền, quảng cáo sản phẩm, thương hiệu du lịch tạo điều kiện cho thu hút khách du lịch ngày càng nhiều hơn.
Theo Luật Ngân sách nhà nước số 02/QH Lào, ngày 26/09/2006, thì
cấp tỉnh có quyền quyết định mức huy động vốn trong nước, trong đó có tỉnh Luang Pra Bang. Đây là sự trao quyền rất mạnh dạn của trung ương đối với cấp tỉnh. Tuy nhiên để đảm bảo an ninh tài chính quốc gia, Luật Ngân sách nhà nước đặt ra các điều kiện: chỉ được huy động cho đầu tư xây dựng các công trình kết cấu hạ tầng thuộc phạm vi ngân sách tỉnh bảo đảm, thuộc danh mục đầu tư trong kế hoạch 5 năm; về mặt tài chính phải cân đối ngân sách tỉnh hàng năm để chủ động trả hết nợ khi đến hạn, với mức dư nợ từ nguồn vốn huy động không vượt quá 25% vốn đầu tư xây dựng cơ bản trong nước hàng năm của ngân sách tỉnh. Các quy định trên đã hạn chế chủ động mà địa phương nhất là các tỉnh có nguồn thu ngân sách lớn, lại có tiềm lực kinh tế. Đối với Luang Pra Bang đề nghị cho phép đưa mức dư nợ lên 60%. Trong xây dựng cơ bản có hiện tượng các công trình ngừng thi công trong quý I hàng năm để chờ quyết định phân bổ vốn; có nhiều nguyên nhân. Đối với tỉnh Luang Pra Bang đề nghị các quyết định phân bổ vốn theo hàng năm cho niên hạn 5 năm. Muốn vậy, phải chuyển từ phê chuẩn ngân sách hàng năm, sang phê chuẩn cho 5 năm.
- Chính sách bảo vệ tài nguyên, môi trường và xã hội hóa trong du lịch
Việc bảo vệ tài nguyên, môi trường cảnh quan du lịch rất quan trọng của sự phát triển du lịch tỉnh Luang Pra Bang nói chung và các khu, điểm du lịch nói riêng. Nếu tài nguyên, cảnh quan môi trường, cây rừng bị tàn phá, Luang Pra Bang và vùng phụ cận không còn tài nguyên, cảnh quan môi trường, rừng thì có còn khí hậu, bầu không khí trong lành như hiện nay và liệu còn ai đến Luang Pra Bang để du lịch? Việc quản lý và thực hiện quy hoạch đóng vai trò quyết định trong việc quản lý, bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, cảnh quan môi trường. Để thực hiện tốt công tác này đòi hỏi về phía QLNN cần phải quản lý các công trình xây dựng, các dự án tại các khu, điểm du lịch; giám sát chặt chẽ và phân bố hợp lý về mật độ xây dựng, tầng cao công trình, hạn chế tàn phá tài nguyên, cảnh quan môi trường, chặt hạ cây
rừng, để xây dựng các công trình du lịch.
Đối với sự tham gia của cộng đồng dân cư trong phát triển du lịch là yếu tố hết sức quan trọng trong việc bảo vệ tài nguyên, vệ sinh môi trường, giữ gìn bản sắc văn hóa địa phương, giữ gìn an ninh, trật tự, an toàn xã hội... Trong điều kiện hiện nay các khu, điểm du lịch khi được đầu tư đều phải thực hiện công tác bồi thường, giải phóng mặt bằng nên hầu như người dân địa phương mất đất sản xuất và không có việc làm. Vì vậy, các cơ quan QLNN địa phương nơi sở tại phải phối hợp phải phối hợp chặt chẽ và cùng doanh nghiệp giải quyết tốt các vấn đề về việc làm, cải thiện đời sống vật chất và tinh thần của người dân địa phương; thực hiện tốt công tác đào tạo, chuyển đổi ngành nghề, tiếp nhận họ vào làm việc tại các khu, điểm du lịch. Giải quyết tốt các vấn đề tạo công ăn việc làm và đem lại lợi ích cho người dân địa phương, người dân sẽ có trách nhiệm cùng với doanh nghiệp và chính quyền địa phương bảo vệ môi trường tự nhiên, môi trường xã hội nhân văn, tôn tạo và phát triển nhằm bảo đảm môi trường du lịch xanh, sạch, đẹp, an ninh, an toàn, lành mạnh và văn minh để tạo sự hấp dẫn du lịch.
Quan tâm quản lý chặt chẽ và hiệu quả hơn nữa việc xây dựng các công trình, sửa chữa, xây dựng nhà cửa của nhân dân tại Luang Pra Bang, đặc biệt là tại khu phố cổ theo hướng đảm bảo các quy định về mật độ, tầng cao, thẩm mỹ, tránh phá vỡ cảnh quan, di tích kiến trúc phố cổ. Chỉnh trang khu trung tâm phố cổ Luang Pra Bang; thực hiện tốt công tác bảo tồn, trùng tu và phát triển di tích văn hóa, lịch sử và kiến trúc đặc thù của Luang Pra Bang. Khuyến khích xây dựng các công trình có kiến trúc đặc thù của các dân tộc, gắn với việc khai thác tài nguyên nhân văn, tô đậm bản sắc văn hóa của các dân tộc địa phương để tạo ra điểm tham quan hấp dẫn cho khách du lịch.
Sắp xếp lại hệ thống bán hàng lưu niệm tại các khu, điểm du lịch, hình thành các khu phố, trung tâm bán hàng đặc sản, lưu niệm theo các tour du lịch. Xây dựng và khôi phục một số làng nghề truyền thống, làng văn hóa du
lịch dân tộc nhằm bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa, phục vụ khách du lịch, góp phần xóa đói giảm nghèo, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của các dân tộc.
4.1.2.3. Hướng tổ chức điều hành, kiểm tra, kiểm soát hoạt động du lịch ở tỉnh Luang Pra Bang
- Về thực hiện quy hoạch
Ra soát một cách tổng thể, mang tính hệ thống các quy hoạch du lịch đang còn hiệu lực, tiến hành sơ kết việc thực hiện quy hoạch theo giai đoạn, phân tích đánh giá cụ thể chất lượng, tính khả thi và đồng bộ của mỗi quy hoạch, trên cơ sở đó có các giải pháp tiếp tục thực hiện hoặc điều chỉnh, bổ dung những nội dung không còn phù hợp, xây dựng mới các quy hoạch cần thiết làm cơ sở cho sự phát triển của du lịch địa phương. Việc điều chỉnh, bổ sung quy hoạch chỉ được tiến hành khi thật cần thiết; điều chỉnh, bổ sung hay xây dựng mới quy hoạch phải do yêu cầu khách quan và có luận chứng khoa học về sự cần thiết phải điều chỉnh, bổ sung chứ không phải do ý chí chủ quan của cơ quan quản lý du lịch và càng không phải chỉ do nhu cầu gắn với lợi ích cục bộ của một số nhà đầu tư.
Thực tế cho thấy, quy hoạch tổng thể phát triển du lịch Luang Pra Bang giai đoạn 2010 - 2020 và định hướng đến năm 2030 tuy cơ bản vẫn phù hợp song một số nội dung cần phải được điều chỉnh cho phù hợp thực tế mới. Điều chỉnh, bổ sung hoặc xây dựng mới các quy hoạch về du lịch phải mang tính đột phá trên cơ sở quan điểm phát triển ngành du lịch trở thành ngành kinh tế quan trọng sau năm 2020; dự báo các yếu tố thuận lợi cũng như khó khăn có tác động trực tiếp hoặc gián tiếp đến phát triển du lịch của tỉnh; dự báo các chỉ tiêu phải dựa trên cơ sở khoa học và mang tính thực tiễn, khắc phục bằng được tính chủ quan duy ý chí, đảm bảo tính khả thi trong tổ chức thực hiện. Sau khi quy hoạch được phê duyệt, giao nhiệm vụ cụ thể cho các ngành chức năng và địa phương triển khai thực hiện quy hoạch; định kỳ hàng
năm tổ chức sơ kết đánh giá tình hình triển khai thực hiện quy hoạch, trong đó phải làm rõ tiến độ thực hiện các chỉ tiêu theo dự báo, tìm ra nguyên nhân đạt và chưa đạt, làm rõ trách nhiệm của các cấp, các ngành trong việc tổ chức chỉ đạo, điều hành, tổ chức thực hiện quy hoạch. Sau khi có quy hoạch tổng thể cần tổ chức quy hoạch chung các khu, điểm có tiềm năng về tài nguyên nhân văn và tài nguyên thiên nhiên trên địa bàn toàn tỉnh, đồng thời chuẩn bị đầy đủ các điều kiện và thông tin để hỗ trợ các nhà đầu tư. Việc quy hoạch chi tiết các khu, điểm du lịch thì Nhà nước chỉ định hướng các tiêu chí, loại hình theo quy hoạch chung, phần còn lại để nhà đầu tư tự quy hoạch; thực hiện được việc này thì nhà đầu tư sẽ quy hoạch theo ý tưởng đầu tư và phù hợp với loại hình kinh doanh của họ, đồng thời Nhà nước sẽ không phải tốn kinh phí để quy hoạch chi tiết.
- Về thực hiện đầu tư phát triển hạ tầng du lịch
Từ năm 2012 đến nay nhà nước cân đối một nguồn vốn nhất định để hỗ trợ cho các địa phương đầu tư hạ tầng du lịch, nguồn vốn này đã tạo điều kiện cho các địa phương nói chung và tỉnh Luang Pra Bang nói riêng đầu tư xây dựng các tuyến giao thông vào các khu, điểm du lịch để phát triển du lịch và là nguồn vốn mồi giúp cho các thành phần kinh tế tham gia đầu tư các hạng mục, công trình kinh doanh du lịch. Nhưng thực chất nguồn vốn trung ương cân đối là quá ít nhưng lại được phân bổ quá dàn trải, đầu tư không theo trọng tâm, trọng điểm để phát triển du lịch. Như năm 2015 Bộ Thể thao, Văn hoá và Du lịch cân đối 150 tỷ kíp cho 18 tỉnh, thành phố, trong đó Luang Pra Bang đã được xác định là một trong những trung tâm du lịch của cả nước nhưng cũng chỉ được hỗ trợ 5 tỷ kíp. Vì vậy các địa phương không đủ điều kiện để đầu tư dứt điểm từng công trình, mà công trình phải đầu tư kéo dài trong nhiều năm không phát huy được hiệu quả vốn đầu tư của những năm đầu. Do đó, việc Nhà nước tiếp tục cân đối hỗ trợ nguồn vốn đầu tư hạ tầng du lịch cho các địa phương là rất cần thiết nhưng cần nghiên cứu việc bố trí vốn cho