Điều Kiện Kinh Tế Xã Hội- Phân Loại Giàu Nghèo Của Các Xã


Ngành nghề chủ yếu của các dân tộc trên chủ yếu là sản xuất nông nghiệp: trồng lúa và rau màu, cà phê; ngoài ra còn làm rượu cần, dệt thổ cẩm, dịch vụ văn hóa cồng chiêng.

Người dân có đức tính cần cù yêu lao động, yêu quê hương, buôn làng; lực lượng lao động có đào tạo là một trong những nguồn lực có tiềm năng để phát triển du lịch.

Bảng 2.1: Các dân tộc ở Lạc Dương



Tên xã

Tổng số hộ

Kinh

K’Ho

M’nông

Số hộ

Tỷ lệ

%

Số hộ

Tỷ lệ

%

Số hộ

Tỷ lệ

%

Đạ Chais

274

48

17,5

226

82,5

0

0

Đa Nhim

610

67

11,0

543

89,0

0

0

Đạ Sar

717

54

7,5

663

92,5

0

0

TT. Lạc Dương

1090

642

58,9

448

41,1

0

0

Xã Lát

869

170

19,6

699

80,4

0

0

Đưng K’Nớ

309

16

5,2

293

94,8

0

0

Đạ Tông

1198

77

6,4

549

45,8

572

47,7

Tổng cộng

5067

1074


3421




Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 118 trang tài liệu này.

Giải pháp phát triển du lịch cộng đồng tại huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng - 7

Nguồn: UBND huyện Lạc Dương năm 2016.

2.3.1.2 Lao động

Dân cư là lực lượng sản xuất quan trọng của xã hội. Cùng với hoạt động lao động, dân cư còn có nhu cầu nghỉ ngơi và du lịch. Số lượng người lao động trong hoạt động du lịch sản xuất và dịch vụ ngày càng đông. Việc nắm vững số dân, đặc điểm nhân khẩu, sự phân bố và mật độ dân cư có ý nghĩa rất lớn đối với sự phát triển du lịch. Tuy nhiên, Lạc Dương vẫn là một huyện nghèo và đời sống người dân đang còn nhiều khó khăn.


Bảng 2.2: Điều kiện kinh tế xã hội- Phân loại giàu nghèo của các xã



Hộ nghèo

Hộ trung bình

Hộ khá

Tổng dân số các xã là 26.028 khẩu với

5.067 hộ

Tổng số hộ: 1.469 Tỷ lệ % số hộ

nghèo: 29,0%

Tổng số hộ: 2.671 Tỷ lệ % số hộ

trung bình: 52,7%

Tổng số hộ: 927 Tỷ lệ % số hộ khá:

18,3%

Số nhân khẩu trung

bình các hộ 5,14

5,4

5,0

5,16

Biết đọc, viết: Mù chữ

Trình độ học vấn

70% biết đọc, biết viết

30% mù chữ

Trình độ học vấn từ lớp 3-5 có thể đọc, viết tiếng Việt

90% biết đọc, biết viết

5% mù chữ

Trình độ học vấn từ lớp 7-9 có thể đọc, viết tiếng Việt

100% đều biết đọc biết viết

Hầu hết học đến cấp 3, có một số người học Cao

đẳng, Đại học

Nghề chính của chồng

Làm thuê, làm vườn rẫy, nhận khoán quản lý bảo vệ rừng

Làm vườn rẫy, nhận khoán quản lý bảo vệ rừng, làm dịch vụ, dạy học

Làm vườn rẫy, dạy học, tham gia công tác chính quyền, làm dịch vụ, buôn

bán

Nghề chính của vợ

Làm nội trợ, làm vườn rẫy, thu hái củi và lâm sản phụ

Làm vườn rẫy, thu hái củi và lâm sản phụ, buôn bán nhỏ,

nội trợ

Làm vườn rẫy, chăn nuôi, buôn bán

Diện tích canh tác

trung bình

< 0,5ha

70% có sổ đỏ

0,6-10 ha

>80% có sổ đỏ

>1,5 ha

>85% có sổ đỏ

Nguồn: UBND huyện Lạc Dương năm 2016


.


2.3.2. Hiện trạng phát triển kinh tế

Thực hiện nghị quyết Đại hội tỉnh Đảng bộ, trong thập kỉ qua, nền kinh tế của Lâm Đồng đã đạt được những thành tựu đáng kể. Tỉnh đã huy động và tập trung các nguồn lực đầu tư phát triển kinh tế- xã hội địa phương đạt kết quả tốt:

Chính những kết quả được trong huy động nguồn lực đầu tư như trên đã góp phần quan trọng quyết định đến sự phát triển kinh tế- xã hội địa phương. Tốc độ GDP bình quân mỗi năm đạt 20,5%, thu nhập bình quân của mỗi người dân đạt 29,5 triệu đồng.

Nền kinh tế tỉnh Lâm Đồng từng bước ổn định và phát triển, thu nhập của người dân trong tỉnh không ngừng tăng, nhu cầu du lịch ngày càng nhiều cũng là một trong những động lực thúc đẩy đầu tư phát triển du lịch của địa phương.

Sự phát triển của nền sản xuất xã hội hiện có tầm quan trọng hàng đầu làm xuất hiện nhu cầu du lịch và biến nhu cầu của con người thành hiện thực. Trong nền sản xuất xã hội nói chung, hoạt động ngành nông nghiệp, công nghiệp dịch vụ có ý nghĩa quan trọng để phát triển du lịch.

Theo báo cáo kết quả triển khai công tác rà soát hộ nghèo, hộ cận nghèo toàn huyện có 715 hộ chiếm tỷ lệ 11,9% và hộ cận nghèo đồng bào dân tộc thiểu số là 699 hộ chiếm tỷ lệ 97,8% tổng số hộ cận nghèo.

Bảng 2.3: Số hộ nghèo, hộ cận nghèo trên địa bàn huyện Lạc Dương.



Xã, thị trấn


Tổng số hộ


Tổng số hộ DTTS

Trong đó

Trong đó


Hộ nghèo

Tỷ lệ

%

Hộ nghèo DTT

S


Tỷ lệ

%

Hộ cận nghèo

Tỷ lệ

%

Hộ cận nghèo

DTTS

Tỷ lệ

%

TT Lạc

Dương

2.457

1.283

114

4,6

98

7,6

242

9,8

230

17,9

Xã Lát

593

428

58

9,8

58

13,6

124

20,9

122

28,5

Xã Đạ

Sar

1.205

1.082

114

9,5

114

10,5

65

5,4

65

6,0


Xã Đạ

Nhim

869

738

65

6,8

59

8,0

106

12,2

105

14,2

Xã Đạ

Chais

439

366

156

35,5

156

42,6

83

18,9

83

22,7

Xã Đưng

K’Nớ


467


430


168


36,0


164


38,1


95


20,3


95


22,1

Tổng

cộng

6.030

4.327

669

11,1

649

15,0

715

11,9

700

16,2

Nguồn: UBND huyện Lạc Dương năm 2016.

2.3.2.1 Cơ sở hạ tầng kĩ thuật

- Hệ thống giao thông

Theo UBND huyện Lạc Dương, thực hiện chương trình xây dựng nông thôn mới, từ năm 2011 đến nay, huyện Lạc Dương đã đầu tư trên 216 tỷ đồng xây dựng gần 60km đường giao thông tuyến huyện, liên xã, liên thôn, đồng thời xây dựng mới, cải tạo, nâng cấp một số cây cầu bê tông, cầu treo trên địa bàn.

Trong đó ngân sách Trung ương đầu tư trên 139 tỷ đồng, vốn địa phương gần 50 tỷ đồng, nguồn vốn khác 27 tỷ đồng, nhân dân góp gần 1 tỷ đồng, đồng thời tham gia hàng ngàn ngày công lao động, hiến đất để làm công trình. Việc hoàn thành các tuyến đường giao thông trên địa bàn không chỉ tạo điều kiện thuận lợi cho nhân dân đi lại, phục vụ vận chuyển hàng hóa, mà còn góp phần hoàn thành tiêu chí giao thông nông thôn trong lộ trình xây dựng nông thôn mới của huyện Lạc Dương.

Hệ thống cơ sở hạ tầng nơi đây đã được tỉnh Lâm Đồng và Tổng Cục du lịch triển khai xây dựng như: Đường Tùng Lâm- Xã Lát, đường sân bay Cam Ly, Đường thị trấn đỉnh Langbiang, đường vòng hồ Dankia, đường thị trấn- đỉnh Langbiang, đường vòng hồ Đankia, đường trục chính khu văn hóa du lịch Langbiang, đường đi trung tâm Kị Mã, đường xã Đạ Sar…

Trong thời gian tới, huyện Lạc Dương tiếp tục chú trọng đầu tư, nâng cấp các tuyến đường giao thông nông thôn đã xuống cấp, từng bước hoàn thiện cơ sở hạ


tầng về giao thông.

- Hệ thống cấp điện nước và bưu chính viễn thông

Về cơ bản, hệ thống hạ tầng thiết yếu trên địa bàn huyện đã được xây dựng tương đối, đáp ứng cho nhu cầu phục vụ sản xuất và đời sống của người dân. 100% số thôn và hơn 98,2% số hộ được dùng điện lưới quốc gia. 90% số hộ được cung cấp nước sinh hoạt hợp vệ sinh. Điện sử dụng hệ thống điện lưới quốc gia được quản lý sử dụng bởi công ty Điện lực Lạc Dương. Nước sạch được cung cấp chính bởi nước giếng khoan và giếng đào tại các xã. Nhà máy nước Suối Vàng- Đan Kia cấp chủ yếu cho trung tâm thị trấn, xã Lát. Mạng lưới bưu chính viễn thông đáp ứng nhu cầu cho mọi đối tượng sử dụng trong và ngoài nước, Mạng lưới cáp quang đã đến tận các xã, đến nay có khoảng 27% hộ gia đình và 100% cơ quan, đơn vị sử dụng dịch vụ Internet.

- Cơ sở y tế

Hiện nay, về cơ sở vật chất và nguồn nhân lực từ huyện đến cơ sở đáp ứng nhu cầu bảo vệ và chăm sóc sức khỏe nhân dân. Trạm y tế các xã, thị trấn được đầu tư xây dựng, nâng cấp, được trang bị khá đồng bộ các trang thiết bị phục vụ chẩn đoán, điều trị phù hợp với từng tuyến theo quy định của Bộ Y tế. Ngành Y tế Lạc Dương đã tăng cường đào tạo theo địa chỉ, đào tạo định hướng chuyên khoa phù hợp với công tác khám chữa bệnh tại địa phương. Cử đi đào tạo nhiều bác sĩ, dược sĩ đại học, trên đại học, cử nhân điều dưỡng để kịp thời bổ sung nguồn nhân lực có chất lượng cho ngành Y tế, góp phần quan trọng vào việc thực hiện nhiệm vụ bảo vệ và chăm sóc sức khỏe cho nhân dân trên địa bàn huyện.

2.3.2.2 Giáo dục

Trên địa bàn huyện có hệ thống trường phổ thông các cấp đáp ứng nhu cầu học tập của nhân dân tại thị trấn, xã. Lạc Dương hiện có 23 trường học, trong đó có 3 trường trực thuộc Sở GD&ĐT Lâm Đồng quản lý gồm: Trung học phổ thông (THPT) Langbiang, THCS -THPT Đạ Sar và Phổ thông Dân tộc nội trú huyện; 20 trường còn lại do Phòng GD&ĐT huyện quản lý gồm 7 trường mầm non, 7 trường tiểu học và 6 trường THCS (với 4 trường THCS, 2 trường có cả cấp tiểu học và


THCS). Tổng số học sinh trên địa bàn huyện thuộc Phòng GD&ĐT quản lý khoảng trên 5.200 học sinh. Mạng lưới trường học trên địa bàn huyện đến nay đã phủ đều đến các xã - thị trấn, tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh đi học.

Là huyện có xuất phát điểm thấp, cơ sở vật chất trường lớp còn thiếu và chưa đồng bộ, vì vậy, chính quyền địa phương và ngành Giáo dục huyện Lạc Dương luôn xác định thực hiện nhiệm vụ phổ cập giáo dục và xây dựng trường học đạt chuẩn quốc gia là mục tiêu quan trọng trong phát triển sự nghiệp giáo dục nói riêng và phát triển kinh tế - xã hội của địa phương nói chung.

Đến nay, toàn huyện có 5/20 trường học đạt chuẩn quốc gia, tỷ lệ 25%, trong đó, có 1 trường đạt chuẩn mức độ 2. Các trường còn lại đang xây dựng từng bước đạt các chuẩn theo quy định.

2.3.2.3 Văn hóa nghệ thuật

Lạc Dương là huyện có sự đặc sắc về văn hóa nghệ thuật: Ngoài bộ cồng chiêng gồm 6 chiếc thì còn có các nhạc cụ truyền thống khác như kèn ống bầu (Kơmbuat), đàn ống tre (Kơrta), trống (Sơ gơr) được biểu diễn với lời ca hoặc độc tấu. Ngoài ra dân tộc K’ho còn có kho tàng sử thi, trường ca khá độc đáo.

2.4. Tài nguyên du lịch

2.4.1. Tài nguyên du lịch tự nhiên

Lạc Dương là một trong những huyện có địa hình phân tầng và có nhiều núi cao nhất vùng Nam Tây Nguyên: Bi Đúp (2.287m), Lang Biang (2.167m), Hòn Giao (2.062m), Chư Yan Du (2.040m), Chư Yan Kao (2.006m).

- Thảm thực vật:

Diện tích rừng tự nhiên của huyện Lạc Dương là 107.376,96 ha, Diện tích rừng lá kim là 51.694,51 ha đạt tỷ lệ 54,1% so với toàn tỉnh.

Theo quy hoạch có ba loại rừng: rừng sản xuất là 346.524ha, chiếm 53,38%, rừng phòng hộ là 211,075 ha, chiếm 32,49%, rừng đặc dụng là 91,770 ha, chiếm 14,13% (theo số liệu của Sở NN&PTNN tỉnh Lâm Đồng).

Rừng Lạc Dương có trữ lượng gỗ rất lớn, nhiều chủng loại. Các nhà lâm học ở Viện nghiên cứu lâm nghiệp Việt Nam đã khẳng định rằng Bidoup là một mẫu rừng


cổ nguyên sinh chuẩn nhất ở Tây Nguyên còn sót lại nhờ vào địa thế hiểm trở. Hệ động thực vật ở đây rất đa dạng, phong phú.

VQG Bidoup- Núi Bà có tới 1.468 loại thực vật thuộc 161 họ, 673 chi trong đó có 91 loại đặc hữu, 62 loại quý hiếm được ghi trong sách đỏ Việt Nam. Đây còn là nơi quần tụ của 2/3 loài thông hiện diện ở Việt Nam, trong đó, có thông 2 lá dẹt, thông 5 lá, thông tre và đặc biệt là loài thông đỏ chữa được bệnh ung thư, hàng chục loài lan đặc hữu. Ở đây, cũng phát hiện nhiều loại cây dược liệu có giá trị hàng hóa như: Cẩu tích, đản sâm, củ cung, sa nhân, tô hạp, hương nhu xạ, bạch linh, sâm Ngọc Linh... Về lâm nghiệp, toàn huyện có khoảng 2.436,69 ha chiếm 87,43% tổng diện tích đất tự nhiên. Trong đó, rừng đặc dụng 61.395,38 ha (chiếm 46,4%) rừng phòng hộ đầu nguồn 71.051,31 ha chiếm 53,6%.

- Động vật:

Về động vật, rừng có 382 loài, 95 họ thuộc 27 bộ, trong đó có 36 loài ghi trong sách đỏ Việt Nam như Sói lửa, Gấu chó, Gấu ngựa, Báo lửa, Báo hoa mai, Bò tót... Tê giác Java chỉ còn lại 7-8 cá thể là loại đặc biệt quý hiếm đang đứng trước nguy cơ diệt chủng cao. Đây là nơi cư trú của nhiều loại quý hiếm như Tê Giác một sừng, Nai cà tong, Hổ, Bò tót... Các bộ thú quan trọng như bộ Linh trưởng, bộ móng guốc ngón chẵn, bộ Cánh da, bộ ăn sâu bọ cũng đều xuất hiện phổ biến tại Lâm Đồng. Tại vườn quốc gia Bi Đoup- núi Bà huyện Lạc Dương các nhà nghiên cứu động vật đã thống kê được 27 loài động vật quý hiếm, 9 loại chim đang có nguy cơ tuyệt chủng trên toàn cầu.

Đất đai, khí hậu, nguồn nước, thích hợp, thuận lợi cho việc phát triển các loại cây trồng, vật nuôi có giá trị kinh tế theo hướng nông nghiệp cao như: trồng rau, hoa xuất khẩu, nuôi cá nước lạnh, chăn nuôi đại gia súc...Độ che phủ rừng đạt 88%, hệ động thực vật phong phú, cùng với hệ thống sông, suối, hồ, thác nước, cho phép Lạc Dương khai thác thế mạnh để phát triển du lịch sinh thái, du lịch Homestay, du lịch nghỉ dưỡng...

2.4.2. Tài nguyên du lịch nhân văn

Huyện Lạc Dương là nơi sinh sống của nhiều dân tộc khác nhau. Mỗi cộng


đồng dân tộc thiểu số có những nét riêng về lối sống, kiến trúc nhà ở, phong tục, tập quán, lễ hội và các hoạt động sản xuất làng nghề truyền thống của mình. Điều này cũng cuốn hút du khách đến tìm hiểu, tham quan và trải nghiệm thực tế về cuộc sống, phong tục tập quán hàng ngày của dân cư địa phương.

2.4.2.1 Di sản văn hóa

Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên bắt nguồn từ nền văn minh trống đồng nổi tiếng khoảng 3.000 năm trước. Đây là loại hình diễn tấu cồng chiêng đặc sắc dựa theo cách sắp xếp giai điệu phù hợp bối cảnh các lễ hội gắn với sinh hoạt tín ngưỡng cộng đồng cư dân làng bản ở Tây Nguyên sáng tạo và lưu giữ.

Năm 2005, sau nhã nhạc cung đình Huế, không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên được UNESCO công nhận là kiệt tác truyền khẩu và văn hóa phi vật thể của nhân loại. Đây là sự kiện văn hóa lớn của người Tây Nguyên nói chung và người dân Lạc Dương nói riêng. Trải qua bao nhiêu năm, bao nhiêu thế hệ, đồng bào Cil, Lạch sống dưới chân núi Lang Biang vẫn giữ nguyên một nét văn hóa độc đáo, đặc trưng của văn hóa cồng chiêng. Với bà con đồng bào dân tộc nơi đây, tiếng cồng tiếng chiêng là thứ không thể thiếu trong tất cả các lễ hội từ mừng lúa mới, đặt tên con, lễ hội đâm trâu đến lễ bỏ mả. Tiếng cồng chiêng chính là thứ để kết nối con người với con người, con người với cộng đồng.

Hiện nay, tại các bản dân tộc Mạ, Chu Ru ở Lâm Đồng còn khoảng 2.700 bộ cồng chiêng với những nét riêng so với công chiêng Tây Nguyên được coi là tài nguyên du lịch quý giá của Lâm Đồng, là tiền đề xây dựng các sản phẩm du lịch đặc thù, hấp dẫn khách du lịch tham quan, tìm hiểu.

2.4.2.2 Lễ hội văn hóa dân gian

Ngoài các thắng cảnh thiên nhiên và các di tích lịch sử kiến trúc, Lâm Đồng còn có một kho tàng văn hóa dân gian đặc sắc gắn với tập quán sinh hoạt và lao động truyền thống của nhân dân các dân tộc ít người và có giá trị đối với phát triển du lịch.

Cũng như đa số các cư dân nông nghiệp khác, do sống trong điều kiện hầu như hòa nhập vào tự nhiên nên nhân dân các dân tộc ít người ở Lạc Dương còn lưu giữ

Xem toàn bộ nội dung bài viết ᛨ

..... Xem trang tiếp theo?
⇦ Trang trước - Trang tiếp theo ⇨

Ngày đăng: 27/08/2022