Nội Dung Quyền Của Người Biểu Diễn

tinh thần trên kết quả của sự sáng tạo, đầu tư của mình được biểu hiện thông qua đối tượng của quyền liên quan.

2.2 Chủ thể quyền liên quan

Theo qui định tại điều 34 Luật SHTT chủ thể quyền liên quan là tổ chức, cá nhân sử dụng thời gian, đầu tư tài chính và cơ sở vật chất – kỹ thuật của mình để thực hiện cuộc biểu diễn, để sản xuất bản ghi âm, ghi hình, tổ chức phát sóng chương trình phát sóng của mình, trừ trường hợp có thoả thuận khác với bên liên quan. Chủ sở hữu quyền liên quan bao gồm người biểu diễn, chủ sở hữu cuộc biểu diễn; nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình và tổ chức phát sóng.

2.2.1 Người biểu diễn

Người biểu diễn là một trong các chủ thể chính trong số chủ thể quyền liên quan. Một tác phẩm có thể đến với công chúng bằng nhiều con đường khác nhau, nhưng thông qua người biểu diễn với sự cảm thụ và thể hiện sáng tạo của mình thì tác phẩm trở nên sinh động và có sức truyền thụ tới công chúng nhanh nhất. Chính vì vậy, dù các hình thức giải trí ngày càng đa dạng nhưng số lượng người biểu diễn không ngừng gia tăng và nền công nghiệp biểu diễn vẫn không ngừng phát triển. Người biểu diễn là cầu nối giữa tác giả và công chúng, góp phần truyền bá, lưu giữ và phát triển các tác phẩm có giá trị, do đó pháp luật đã công nhận và bảo hộ các quyền của người biểu diễn đối với cuộc biểu diễn của mình.

Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam không đưa ra khái niệm về người biểu diễn mà thay vào đó liệt kê các tổ chức, cá nhân được bảo là người biểu diễn gồm: “diễn viên, ca sĩ, nhạc công, vũ công và những người khác trình bày tác phẩm văn học, nghệ thuật” [25, khoản 1 Điều 16]. Trong cách liệt kê trên việc xác định người biểu diễn là “những người khác trình bày tác phẩm văn học, nghệ thuật” là rất khó, và trong trường hợp nào thì “những người khác trình

bày tác phẩm văn học, nghệ thuật” được xác định là người biểu diễn để được bảo hộ theo qui định của pháp luật. Đây là điểm chưa rõ ràng, có thể bỏ sót các đối tượng được bảo hộ là người biểu diễn (các nghệ nhân biểu diễn các làn điệu dân ca, các nghi thức múa, hát cung đình, các nghệ nhân biểu diễn trên đường phố…). Qui định về người biểu diễn của pháp luật Việt Nam về cơ bản là phù hợp với các qui định của các điều ước quốc tế về quyền liên quan như Công ước quốc tế bảo hộ người biểu diễn, nhà sản xuất bản ghi âm và tổ chức phát sóng (Rome) “Người biểu diễn là các diễn viên, ca sỹ, nhạc công, vũ công và các người khác nhập vai, hát, đọc, ngâm, trình bày, hoặc biểu diễn khác các tác phẩm văn học, nghệ thuật” [7, Điều 3 a].

Người biểu diễn tự mình đầu tư tài chính và cơ sở kỹ thuật để thực hiện cuộc biểu diễn thì họ là chủ sở hữu quyền liên quan đối với cuộc biểu diễn đó và họ sẽ được hưởng đầy đủ cả quyền nhân thân và quyền tài sản đối với cuộc biểu diễn. Cuộc biểu diễn được người khác đầu tư tài chính và cơ sở vật chất - kỹ thuật để thực hiện cuộc biểu diễn thì chủ sở hữu quyền liên quan là người đầu tư đó.

2.2.2 Chủ sở hữu quyền liên quan

Chủ sở hữu quyền liên quan là một chủ thể quan trọng trong việc đưa tác phẩm tới công chúng một cách nhanh chóng và hiệu quả. Chủ sở hữu quyền liên quan có thể là cá nhân hay tổ chức sử dụng thời gian, đầu tư tài chính và cơ sở vật chất – kỹ thuật của mình để thực hiện cuộc biểu diễn, sản xuất bản ghi âm, ghi hình, phát sóng đối với chương trình phát sóng, trừ trường hợp có thoả thuận khác với bên liên quan [25, Điều 44].

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 104 trang tài liệu này.

Chủ sở hữu quyền liên quan đối với cuộc biểu diễn là cá nhân, tổ chức đầu tư tài chính, cơ sở vật chất để thực hiện cuộc biểu diễn.

Như vậy, kể từ khi cuộc biểu diễn được định hình hoặc thực hiện thì sẽ phát sinh quyền của chủ thể đối với cuộc biểu diễn, đồng thời lúc này hình

Bảo hộ quyền liên quan theo Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam - 7

thành nên một chủ thể mới trong quan hệ pháp luật quyền liên quan đó là chủ sở hữu quyền liên quan đối với cuộc biểu diễn. Chủ sở hữu cuộc biểu diễn có thể là cá nhân hoặc tổ chức-người mà đầu tư công sức, tài chính để thực hiện cuộc biểu diễn. Đối với chủ thể này thì năng lực chủ thể cũng phải tuân thủ đúng các qui định về chủ thể trong Bộ luật Dân sự, với cá nhân phải có năng lực hành vi và năng lực pháp luật để thực hiện cuộc biểu diễn. Với tổ chức, phải có năng lực pháp luật dân sự phù hợp với các qui định về năng lực dân sự của pháp nhân trong Bộ luật Dân sự. Chế độ pháp lý của các chủ thể này ngoài việc tuân thủ các qui định chung của Bộ luật Dân sự, còn phải tuân thủ các qui định riêng trong luật SHTT có liên quan tới quyền liên quan. Chế độ pháp lý áp dụng trong lĩnh vực quyền liên quan khi quyền của chủ thể này phát sinh (cuộc biểu diễn được định hình hoặc thực hiện).

Chủ sở hữu quyền liên quan khi thực hiện cuộc biểu diễn sẽ được pháp luật bảo hộ đối với các quyền tài sản đối với cuộc biểu diễn, các quyền tài sản bao gồm: Định hình cuộc biểu diễn trực tiếp của mình trên bản ghi âm, ghi hình; Sao chép trực tiếp hoặc gián tiếp cuộc biểu diễn của mình đã được định hình trên bản ghi âm, ghi hình; Phát sóng hoặc truyền theo cách khác đến công chúng cuộc biểu diễn của mình chưa được định hình mà công chúng có thể tiếp cận được, trừ trường hợp cuộc biểu diễn đó nhằm mục đích phát sóng; Phân phối đến công chúng bản gốc và bản sao cuộc biểu diễn của mình thông qua hình thức bán, cho thuê hoặc phân phối bằng bất kỳ phương tiện kỹ thuật nào mà công chúng có thể tiếp cận được. Người biểu diễn lúc này chỉ được bảo hộ các quyền nhân thân và được nhận thù lao biểu diễn theo sự thỏa thuận với chủ sở hữu quyền liên quan đầu tư tài chính, cơ sở vật chất thực hiện cuộc biểu diễn.

Chủ sở hữu quyền liên quan là nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình là chủ thể trong quan hệ pháp luật được thành lập và hoạt động hợp pháp tại Việt

Nam. Khái niệm “nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình” được hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau: Thứ nhất, đó là các tổ chức, cá nhân sản xuất ra các băng, đĩa hoặc các dụng cụ khác là phương tiện kỹ thuật dùng cho việc ghi âm, ghi hình. Ở đây, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình chỉ đơn thuần là người sản xuất các vật mang tin đối với tác phẩm; Thứ hai, “sản xuất bản ghi âm, ghi hình” là các tổ chức, cá nhân dùng băng đĩa ghi âm, ghi hình hoặc các vật dụng kỹ thuật khác để ghi lại âm thanh, hình ảnh cuộc biểu diễn hoặc các âm thanh, hình ảnh của một tác phẩm nhất định. Với hai ý nghĩa trên, Nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình với tư cách là chủ thể quyền liên quan được hiểu theo nghĩa thứ hai: Đó là tổ chức, cá nhân định hình lần đầu âm thanh, hình ảnh cuộc biểu diễn hoặc các âm thanh, hình ảnh khác. Trong đó, nếu bản ghi âm, ghi hình được tổ chức cá nhân, sản xuất bằng chính thời gian, tài chính, cơ sở vật chất - kỹ thuật của mình thì họ là chủ sở hữu đối với bản ghi âm, ghi hình đó. Như ta đã biết, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình có thể là cá nhân hoặc pháp nhân theo các qui định của điều ước quốc tế. Tuy nhiên, pháp luật Việt Nam hiện nay mới chỉ bảo hộ cho nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình là tổ chức có tư cách pháp nhân. Điều này được thể hiện qua qui định tại khoản 1 Điều 4 Quy chế sản xuất, xuất khẩu, nhập khẩu, lưu hành, kinh doanh băng âm thanh, đĩa âm thanh, băng hình, đĩa hình ca nhạc, sân khấu (Ban hành kèm theo Quyết định số 55/1999/QĐ-BVHTT ngày 5/8/1999 của Bộ trưởng Bộ Văn hoá - Thông tin nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch)“Cơ quan Nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang (sau đây gọi chung là tổ chức) muốn sản xuất băng, đĩa nhằm mục đích kinh doanh phải có đủ điều kiện và làm thủ tục như sau” [1]. Với qui định trên thì chỉ có tổ chức mới đủ điều kiện để trở thành nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình. Cá nhân không phải là chủ thể của quan hệ pháp luật liên quan đến hoạt động sản xuất bản ghi âm, ghi hình. Việc qui định chủ

thể là tổ chức được phép sản xuất bản ghi âm, ghi hình như trên cũng hoàn toàn phù hợp với qui định hiện hành về pháp nhân trong Bộ luật Dân sự (Điều 100 Bộ luật Dân sự).

Chủ sở hữu quyền liên quan là tổ chức phát sóng là chủ thể đầu tư thời gian, tài chính thực hiện việc truyền âm thanh, hình ảnh hoặc cả âm thanh, hình ảnh của tác phẩm, cuộc biểu diễn, bản ghi âm, ghi hình tới công chúng bằng phương tiện vô tuyến hoặc hữu tuyến, bao gồm cả truyền qua vệ tinh để công chúng có thể tiếp cận được. Như vậy, tổ chức phát sóng bao gồm tổ chức khởi xướng và thực hiện việc phát sóng, tổ chức tái phát sóng, tổ chức tiếp sóng. Tổ chức phát sóng là chủ sở hữu chương trình phát sóng của mình, với tư cách là chủ sở hữu sẽ có đầy đủ các quyền mà pháp luật bảo hộ đối với chương trình phát sóng. Các quyền độc quyền thực hiện hoặc cho phép người khác thực hiện như: Phát sóng, tái phát sóng chương trình phát sóng; phân phối đến công chúng chương trình phát sóng; định hình chương trình phát sóng; sao chép bản định hình chương trình phát sóng.

Gần đây, vụ việc tranh chấp bản quyền truyền hình giải bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam giữa công ty viễn thông và truyền thông An Viên (AVG) và công ty cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam (VPF) gây nhiều sự chú ý trong dư luận, phải nhờ tới sự can thiệp của Thủ tướng Chính phủ. Trong vụ việc này có ý kiến cho rằng AVG không phải là Đài truyền hình được cấp phép, nên sẽ không được vào sân bóng để tường thuật các trận thi đấu bóng đá cho dù AVG vẫn đang nắm trong tay hợp đồng bản quyền truyền hình với liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) trước đó. Vậy ý kiến cho rằng AVG không được thực hiện phát sóng các trận đấu bóng đá do không phải là Đài truyền hình được cấp phép (tổ chức phát sóng) có phù hợp với các qui định của pháp luật về bảo hộ quyền của tổ chức phát sóng. Chúng ta chưa đề cập chuyện tranh chấp ai đúng ai sai, chỉ xét dưới góc độ các qui định pháp lý

hiện đang bảo hộ đối với tổ chức phát sóng và cách vận dụng các qui định này của các bên có liên quan. Như ta đã biết tổ chức phát sóng là tổ chức đầu tư tài chính, cơ sở vật chất – kỹ thuật để thực hiện việc phát sóng, chứ không nhất thiết phải là người trực tiếp thực hiện phát sóng chương trình phát sóng của mình. Do vậy, ý kiến cho rằng AVG không phải là tổ chức phát sóng là chưa phù hợp với các qui định hiện hành về tổ chức phát sóng. Hơn nữa, trước khi công ty APF được thành lập thì AVG đã thực hiện quyền phát sóng đối với các trận đấu bóng đá của các năm trước đó mà vẫn đúng các qui định của pháp luật. Việc phát sóng đối với các trận thi đấu bóng đá có thể thực hiện phát sóng trực tiếp bởi bên thứ ba. Tuy nhiên, quyền phát sóng luôn luôn thuộc về AVG.‌

2.3 Nội dung quyền liên quan

2.3.1 Nội dung quyền của người biểu diễn

Quyền của người biểu diễn được pháp luật bảo hộ bao gồm các quyền về nhân thân, quyền về tài sản của người biểu diễn. Có nhiều cách thức khác nhau để truyền tải tác phẩm đến công chúng, và với mỗi loại hình tác phẩm mang đặc trưng riêng của cách truyền đạt tác phẩm tới công chúng. Người biểu diễn là chủ thể có vai trò quan trọng trong việc đưa các tác phẩm của nhiểu loại hình khác nhau tới công chúng thông qua các hình thức nghệ thuật khác nhau. Việc sử dụng tác phẩm thông qua hình thức biểu diễn luôn đòi hỏi sự sáng tạo của người biểu diễn, cái hay, cái đẹp của các tác phẩm thuộc các loại hình nghệ thuật phải thông qua biểu diễn và tác phẩm đó được công chúng đón nhận ở mức nào phụ thuộc nhiều vào tài năng và sáng tạo trong quá trình truyền tải tác phẩm của người biểu diễn. Vì những công sức và sự sáng tạo trong quá trình biểu diễn mà tạo nên các tác phẩm mang phong cách riêng của người biểu diễn mà pháp luật phải ghi nhận và tạo cơ sở pháp lý cho việc đảm bảo các lợi ích của người biểu diễn. Điều này góp phần thúc đẩy sự

sáng tạo mạnh mẽ và không ngừng phát triển của hoạt động biểu diễn của người biểu diễn. Theo quy định của Luật SHTT quyền của người biểu diễn bao gồm quyền nhân thân và quyền tài sản:

Quyền nhân thân của người biểu diễn được pháp luật bảo hộ bao gồm các quyền sau:

a) Được giới thiệu tên khi biểu diễn, khi phát hành bản ghi âm, ghi hình, phát sóng cuộc biểu diễn [25, điểm a khoản 2 Điều 29]. Đây là quyền nhân thân gắn bó chặt chẽ với người biểu diễn, danh tiếng của một diễn viên, ca sỹ, nhạc công, vũ công và các nghệ sĩ khác chỉ được công chúng biết đến khi tên của họ được giới thiệu thông qua các cuộc biểu diễn. Nhằm cá biệt hóa hình tượng người biểu diễn, người biểu diễn phải được nêu tên mình trong mọi cuộc biểu diễn, khi phát hành bản ghi âm, ghi hình, phát sóng cuộc biểu diễn.

b) Bảo vệ sự toàn vẹn hình tượng biểu diễn, không cho người khác sửa chữa, cắt xén hoặc xuyên tạc dưới bất kỳ hình thức nào gây phương hại đến danh dự và uy tín của người biểu diễn [25, điểm b khoản 2 Điều 29]. Luật SHTT cũng như các văn bản hướng dẫn dưới luật không đưa ra được thế nào được gọi là hình tượng người biểu diễn. Tuy nhiên, có thể hiểu hình tượng người biểu diễn là một khái niệm có nội hàm rộng, trừu tượng và được tạo nên bởi nhiều yếu tố khác nhau như phong cách biểu diễn, âm giọng, thái độ, cử chỉ....Sự sáng tạo riêng, phong cách biểu diễn của mỗi người tạo nên hình tượng của người biểu diễn và gắn liền với tên tuổi của họ. Vì vậy, người biểu diễn cần được bảo hộ về hình tượng biểu diễn để tránh việc người khác lợi dụng hoặc xuyên tạc. Mặt khác, danh dự, uy tín của người biểu diễn thường được thể hiện trong toàn bộ cuộc biểu diễn với hàng loạt các động tác khác nhau theo trình tự nhất định. Nếu bản định hình hoặc chương trình phát sóng

cuộc biểu diễn cắt xén hoặc thay đổi trình tự của các động tác đó sẽ gây ảnh hưởng đến uy tín, danh dự của người biểu diễn.

Quyền tài sản của người biểu diễn được pháp luật bảo hộ bao gồm các quyền mà người biểu diễn được độc quyền thực hiện hoặc cho phép người khác thực hiện:

a) Định hình cuộc biểu diễn trực tiếp của mình trên bản ghi âm, ghi hình [25, điểm a khoản 3 Điều 29]. Có thể hiểu quyền này là quyền mà người biểu diễn được ghi âm, ghi hình cuộc biểu diễn một cách trực tiếp. Với tư cách là chủ sở hữu quyền đối với cuộc biểu diễn nên quyền này luôn thuộc độc quyền và chủ sở hữu quyền có quyền thực hiện hoặc cho người khác thực thực hiện quyền này theo ý mình. Theo đó, chủ sở hữu quyền liên quan có thể tự mình thực hiện việc ghi âm, ghi hình, có thể thông qua người khác thực hiện công việc này theo mục đích và lợi ích của mình hoặc có quyền cho hay không cho phép người khác ghi âm, ghi hình trực tiếp cuộc biểu diễn đó.

b) Sao chép trực tiếp hoặc gián tiếp cuộc biểu diễn của mình đã được định hình trên bản ghi âm, ghi hình [25, điểm b khoản 3 Điều 29]. Sao chép cuộc biểu diễn là việc tạo ra các bản sao ghi âm, ghi hình cuộc biểu diễn. Trong đó, được coi là sao chép trực tiếp nếu bản sao ghi âm, ghi hình được tạo ra từ bản định hình lần đầu tiên về âm thanh, hình ảnh của cuộc biểu diễn (còn gọi là băng gốc, đĩa gốc), được coi là sao chép gián tiếp nếu bản sao ghi âm, ghi hình không được tạo ra từ chính bản ghi âm, ghi hình gốc như việc sao chép từ mạng thông tin điện tử, chương trình phát sóng, dịch vụ mạng bưu chính viễn thông liên quan và các hình thức tương tự khác.

c) Phát sóng hoặc truyền theo cách khác đến công chúng cuộc biểu diễn của mình chưa được định hình mà công chúng có thể tiếp cận được, trừ trường hợp cuộc biểu diễn đó nhằm mục đích phát sóng. Luật SHTT xác định quyền phát sóng là quyền tài sản thuộc về chủ sở hữu quyền liên quan đối với

Xem tất cả 104 trang.

Ngày đăng: 22/11/2022
Trang chủ Tài liệu miễn phí