Cứu rỗi những tâm hồn ấy. Hay nói cách khác, biển là biểu trưng cho sự phong nhiêu của đời sống tinh thần. Chương từ chỗ chỉ biết mơ đến toàn những việc làm hàng ngày, chẳng ra gì cả, thì giờ đã dám nghĩ đến những thứ xa hơn ...
Trong chùm truyện giả cổ tích và giả lịch sử có hai loại không gian được miêu tả tương phản, đối lập, đó là không gian thực - ảo. Theo Từ điển Bách khoa toàn thư : Thực là: cái đang tồn tại trong thực tế ; ảo là những cái có ...
Tái tê, chua xót khi chứng kiến kiếp sống mòn mỏi ở làng quê, những định kiến hủ tục nặng nề, những ngộ nhận về giới tính và đạo đức. Chính vì vậy, Con gái thủy thần là một tổng thể bao gồm ba truyện kể liên tiếp được ...
Nghệ thuật, phạm trù này là hình tượng nghệ thuật để thể hiện phạm trù kia, và giữa chúng luôn có sự kết hợp chặt chẽ với nhau. Trong Không có vua , thời gian diễn tiến câu chuyện tính từ sự xuất hiện của Sinh lọt vào gia đình ...
Tâm lí vội vã còn thể hiện ở chỗ khi dùng đôi chân thì nhân vật cũng chạy nhiều hơn đi: Đoài đang chặt thịt gà, tay đầy mỡ, cứ để thế không rửa tay, chạy lại bàn thờ vái lia lịa [110; 45], hay: Thoa ở trên gác băng xuống. Mùi ...
Giác về thời gian hiện tại [110; 92]. Vì vậy mà những biến cố không được trình bày trong một sự kế tiếp nhau đơn điệu với những sự trượt đi bất thường trong phối cảnh về thời gian. 2.2.2. Cái nhìn trải nghiệm Sự trải nghiệm ...
Trong Con gái thủy thần : Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Có lần mơ thấy đi cày, cày hết chân ruộng Gò mả ngụy thì đến xã, cứ cày mãi, dân thị xã phải dắt nhau chạy. Có lần mơ thấy đào đá ong, xắn phải ngón chân cái, một ...
Phải có lý do, ý nghĩa của nó. Vậy từ thực tại gần nhất (1988) quay trở lại quá khứ xa nhất (1774) có ý nghĩa gì? Ở đây, theo chúng tôi, Nguyễn Huy Thiệp nhằm mục đích tạo dựng nên một sự hợp lý hóa cho nội dung, những tình tiết ...
Con người. Gồng gánh suốt đời là thuộc tính thứ hai của con người. Đau đớn thay, có thể ăn thịt người khi đói khát, cùng cực cũng là một thuộc tính của con người. Tác giả đã làm cho người đọc nhận thức được mặt trái, hạn ...
[110; 123], chúng là những quãng lặng tạo nên một không gian nhẹ nhõm trong lành êm dịu trong lòng độc giả: Ngôi nhà nhỏ ở trên đồi. Ngôi nhà đơn độc, lẻ loi. Mưa xuân giăng giăng trùm lên ngôi nhà. Mưa xuân trùm lên hai cây nhội gai lá ...
Trang 86, Trang 87, Trang 88, Trang 89, Trang 90, Trang 91, Trang 92, Trang 93, Trang 94, Trang 95,