Dao động kỹ thuật - 21

Bernoulli là 3%, độ chênh lệch tần số riêng bậc 1 (k=2) là 14%. Qua kinh nghiệm người ta thấy khi l/h>5h thì các kết quả tính toán theo lý thuyết dầm Euler-Bernoulli khá tốt. Ta sử dụng lý thuyết dầm Timoshenko khi tỷ số l/k lớn hơn hoặc xấp xỉ bằng h.

2. Dao động uốn tự do của dầm Euler-Bernoulli có tiết diện thay đổi

Đối với dầm có tiết diện biến đổi việc tìm chính xác các tần số dao động riêng là bài toán khá cồng kềnh, phức tạp. Vì vậy người ta thường hay sử dụng các phương pháp gần đúng để xác định chúng. Dưới đây chúng ta trình bày một vài phương pháp gần đúng thông dụng để tính các tần số riêng của dầm Euler-Bernoulli.

a. Phương pháp Rayleigh

Trong số các phương pháp gần đúng xác định tần số riêng, phương pháp năng lượng Rayleigh là phương pháp tương đối đơn giản và thuận tiện. Trong các hệ bảo toàn người ta có hệ thức

Tmax = max (3.75)

Biểu thức thế năng biến dạng của dầm [38]

1 1 2w

2 x

EI (x)2dx

Có thể bạn quan tâm!

Xem toàn bộ 182 trang tài liệu này.

(3.76)

0

Biểu thức động năng của dầm mà trên dầm có mang các khối lượng điểm mi ở vị trí xi có dạng [38]

2

1 1 w 1 n w(x , t) 2

T xdx

mi i

(3.77)

2 0 t

2 i 1 t

Giả sử dầm thực hiện dao động uốn không cản với tần số cơ bản . Khi đó nghiệm riêng tương ứng có dạng

w(x,t) X (x)Acost Bsint

f (x)sin(t )

(3.78)

Trong đó: X(x) là hàm riêng ứng với tần số riêng . Thế (3.78) vào biểu thức (3.76) ta được

12 2

1

2

EI xf '' (x)sin (t )dx

0

Từ đó suy ra:

1

1EI xf ''2 (x)dx


(3.79)

2

max

0

Mặt khác, thế (3,78) vào biểu thức (3.77) ta có

2 1 2 2 2 n 2 2


T 2

(x) f

0

(x)cos (t )dx

mif

2

i1

(xi )cos (t )

2 1 2 n 2


Do đó: Tmax

(x) f

20

(x)dx mif

i1

(xi )

(3.80)

Thế các biểu thức (3.79), (3.80) vào hệ thức (3.75) rồi giải ra 2 ta nhận được công thức Rayleigh để xác định tần số riêng cơ bản dao động uốn của dầm.

1

EI (x) f "2 (x)dx

2 0

(3.81)

R 1 n

(x) f 2(x)dx mif 2(xi)

0 i1

Trong đó: E là mô đun đàn hồi;

I(x): Mômen quán tính mặt;

(x): Khối lượng trên một đơn vị dài của dầm.

Đối với dầm có thiết diện biến đổi rất khó xác định chính xác các hàm riêng X(x). Vì vậy độ chính xác của phương pháp Rayleigh phụ thuộc vào việc chọn dạng của hàm f(x). Thông thường người ta chọn f(x) là một hàm nào đó thoả mãn các điều kiện biên của bài toán. Việc chọn dạng xác định của hàm f(x) tương đương với việc đưa vào các liên kết phụ để chuyển cơ hệ đã cho thành cơ hệ một bậc tự do. Những liên kết phụ đó nói chung làm tăng độ cứng của hệ. Do đó tần số riêng tính theo công thức Rayleigh thường lớn hơn giá trị chính xác của nó một ít.

Thí dụ 4.8: Xác định tần số dao động riêng của dầm một đầu ngàm chặt, một đầu tự do, trên đầu tự do có mang vật nặng khối lượng m (hình 4.22)

El = const m

x



f(x)

l


Hình 4.22 Hình thí dụ 4.8

Lời giải: Ta chọn đường cong uốn của trục dao động như sau:

x

4

f xl

x 3

a3 l

x 2

a2 l

x

a a

1 l 0

Trong đó: các hằng số ai được chọn sao cho f(x) thoả mãn các điều kiện biên. Các điều kiện biên có dạng:

x = 0; f(0) = 0; f’(0) = 0;

x = 1; f”(1) = 0; f”’(1) = 0

Từ các điều kiện biên trên ta dễ dàng xác định các hằng số ai. a0 = 0; a1 = 0; a2 = 6; a3 = -4

Vậy hàm f(x) có dạng

x 4

x 3

x 2

f(x)

l

4

l

6

l

2

Thế f(x) vào tử số và mẫu số của công thức (3.81) ta có

1 1 12x

2

144EI1 x4

144 EI

l

2

EIf "2 (x)dx EI

0 0 l

1

dx

l4 0 l

1

dx

5 l3

1 1 x4

x3

x2

2

lf 2 (x)dx mf 2 (l) 4 6

dx 9m

0 0 l l l


Từ đó suy ra:

l 104 9m 1104l 405m45 45

2 (144 45)EI 1296EI

R 5l3 (104l 405m) l3 (104l 405m)

0,75l.

Để kiểm tra độ chính xác của công thức Rayleigh, ta xét trường hợp m =


Khi đó

2 1296EI 1296 EI 3,1784EI

R


Do đó:


R

l3 (104l 405.0,75l)


EI

l4

1,7828

407,75 l4

l4


Trong thí dụ 4.7 ta tính được: R

Trường hợp m = 0, ta có

1,742


EI

l4

. Vậy sai số là 2,3%

2 1296 EI 12, 46EI

3,53

R104

l4

l4 R

EI

l4

Giá trị chính xác của tần số riêng cơ bản theo công thức (3.37) là

2 12,36EI

3,516

EI

l4

1 l4 1

vậy sai số là: 0,4%.

Như vậy, tần số riêng cơ bản theo công thức Rayleigh khá gần với tần số riêng tính chính xác.

b. Phương pháp Ritz

Tương tự như tính toán ở phần trên, ta có biểu thức động năng cực đại và thế năng cực đại của dầm dao động uốn như sau:

2 1 2 1 1 2


Tmax

(x) X

2

0

(x)dx ,

max EI xX '' (x)dx

2

0

Trong đó X(x) là hàm riêng.

Nếu ta thay gần đúng hàm riêng bằng hàm f(x)

X(x) = f(x) = a1f1(x) + a2f2(x) + …+ anfn(x) (3.82) Thì từ đẳng thức: Tmax - max = 0 ta suy ra

1 2 2 2


I (x) f " (x)

(x) f

E

(x)dx

0

Trong đó: là một hằng số

Theo phương pháp Ritz ta chọn các hàm f1(x), f2(x), … thoả mãn các điều kiện biên, còn các hằng số a1, a2,… được chọn sao cho hằng số là bé nhất. Như thế bài toán dẫn đến tìm các hằng số a1, a2,…, an sao cho phiếm hàm.

1 2

2 2


I (x) f " (x)

(x) f

E

(x)dx

0

đạt cực trị. Thế biểu thức (3.82) vào (3.83) ta được

1n

2 2 n

(a1, a2,..., an) I (x) a f "(x)(x) akfk(x)dx

0

k 1 k k E

k 1

Điều kiện cần để hàm

 0

a j

(a1, a2 ,..., an )

j 1,2,.., n

đạt cực trị là


(3.84)

Chú ý đến biểu thức (3.83) hệ phương trình (3.84) có thể viết dưới dạng

1


2 2 2


a I (x) f " (x)

(x) f

E

(x)dx 0,

j 1, 2,..., n (3.85)

j 0

Do hàm f(x) có dạng như biểu thức (3.82) nên hệ phương trình (3.85) là một hệ phương trình đại số tuyến tính thuần nhất đối với các ẩn a1, a2, …, an. Từ điều kiện cần để cho a1, a2, …, an không đồng nhất bằng không, ta suy ra phương trình đặc trưng để xác định các tần số riêng của hệ.

Thí dụ 4.9: Cho dầm công xôn có bề dày b = b0 không đổi, một đầu ngàm chặt, một đầu tự do (Hình 4.23). Hãy xác định tần số riêng cơ bản bằng phương pháp Rayleigh và phương pháp Ritz, tần số riêng bậc một bằng phương pháp Ritz.

Lời giải: Từ hình vẽ 4.23 ta dễ dàng tính được diện tích thiết diện A(x) và mômen quán tính mặt I(x).

x 1 x 3

A(x) bh , I (x) bh3

0 l 12

0 l



h0

x

O


l

b0


Hình 4.23 Hình thí dụ 4.9

Các điều kiện biên có dạng:


x = 0;

d 2 X

EI


0,

d

EI

d 2 X

0


(3.86)

dx2

dx

dx2


x = l


X 0,

dX 0

dx


(3.87)

Để thoả mãn các điều kiện biên ta chọn dạng đường cong uốn như sau:

x 2 x 2

X (x) f (x) a11l a2 1l

...

(3.88)

Dễ dàng nhận thấy rằng các số hạng của chuỗi (3.88) và đạo hàm của nó đối với x bằng không khi x = l Do đó các điều kiện biên (387) được thoả mãn. Các điều kiện biên (3.86) cũng được thoả mãn vì I(x) và dI(x)/dx bằng không khi x = 0.

Trước hết ta tính tần số riêng cơ bản dao động uốn của dầm công xôn bằng phương pháp Rayleigh. Ta lấy xấp xỉ:

x 2

X (x) f (x) a11l

(3.89)

Từ đó suy ra:

f "(x) 2a1

l2

Bây giờ ta tính các tích phân ở tử số và mẫu số của công thức Rayleigh (3.81)

1 2 Ebh3a2 1 3


Ebh3a2


EI (x) f " (x)dx

0 1

3l7

x dx

0 1

12l3

0 0

x 2 2

1 1

(x) f (x)dx bh a 1

x 4



2 1

bh a

dx 0 1

x(x l)4 dx bh0a2l

1

0 1 l l

l5 30

0 0 0

2 5Eh2

1,581h

Từ đó suy ra:

R

0

2l4

0

R

l2

E

Người ta tính được giá trị chính xác của 1


1,584h0

l2

E

1


Sai số của k là 3%.

Để áp dụng phương pháp Ritz ta chọn

x 2 x 2

X (x) f (x) a11l a2 1l

(3.90)


Từ đó suy ra:

f "(x) 2a1 a a (3 x 2)

l2 1 2 l

a

a 3

2

bh3

a 1

a

1

dx

Thế vào biểu thức (3.83) ta được

1 1

x 3 4

x 2

x

x 2

xx2

0

bh3

12


0 l

l4 1

2 l


0

1

E l l


2 l


l

bh3 2 1

1 l4 2 1

1 l4 1 2

l4

0a1

a2

a1a2

l3

12

30 h

30

280 h

15

105 h

Từ điều kiện

 0,

a1


 0

a2

Ta nhận được hệ hai phương trình đại số tuyến tính thuần nhất

1 1 a


1


2 a 0


1

6 15

15

2

105


(3.91)

1


2 a


1


1 a 0


15

1

105

15

2

140

l

4

với

0

Eh2

Từ điều kiện định thức của hệ phương trình (3.91) bằng không, ta nhận được phương trình đặc trưng.

2 – 27,3 + 58,8 = 0

5,00h0

l2

E

Từ đó suy ra:

1,536h0 E ,

l2

2

So với nghiệm chính xác, sai số của 1 là 0,13%, sai số của 2 là 14%. Muốn nhận được giá trị 2 chính xác hơn ta cần chọn xấp xỉ (3.90) với nhiều số hạng hơn.

MỘT SỐ BÀI TOÁN MỞ RỘNG VỀ DAO ĐỘNG UỐN CỦA DẦM EULER-BERNOULLI

a. Dao động uốn của dầm chịu tác dụng của lực dọc

Trước hết xét bài toán dao động uốn của dầm chịu tác dụng của lực dọc F . Giả thiết dầm bị lực dọc nén như hình vẽ. Cho biết độ cứng chống uốn là EI(x), khối lượng trên một đơn vị dài của dầm là (x) = A(x), A(x) là diện tích mặt cắt ngang của dầm.

Hình 4 24 Dầm chịu tác dụng lực dọc Xét một phân tố thanh dài dx chịu tác 1

Hình 4.24 Dầm chịu tác dụng lực dọc

Xét một phân tố thanh dài dx chịu tác dụng của các lực như hình 4.24b. Để thiết lập phương trình dao động uốn của dầm ta áp dụng nguyên lý d’Alembert. Từ điều kiện cân bằng các lực theo phương z ta có:

Q cos (Q Q dx) cos(dx) N sin

x x

(3.92)

(N N dx)sin(dx) (x)dx 2w 0

x x t2

Do nhỏ thay cos 1,

vào (3.92) ta được

cos(dx) 1, sin,

x

sin(dx) dx

x x

(x)

2w

t2

Q

x

(N)

x


(3.93)

Trong các tài liệu về sức bền vật liệu, ta có các hệ thức

Q M

EI (x) ,

w

(3.94)

x x x x

Thế (3.94) vào (3.93) ta được phương trình vi phân dao động uốn của dầm chịu tác dụng của lực dọc nén ở đầu dầm

2w

2


2w


w


(x) t2

x2EI (x) x2x N (x, t) x 0

(3.95)

Do độ vòng của dầm nhỏ, ta có thể sử dụng giả thiết gần đúng lực dọc trục không thay đổi dọc theo chiều dài dầm. Với giả thiết đó ta có N(x,t) = -F.

Nếu dầm là đồng chất, thiết diện không đổi và bỏ qua ngoại lực p(x,t) ta có phương trình dao động uốn tự do của dầm chịu tác dụng của lực nén ở đầu dầm.

2w

t2 EI

2w

x4

2w

F xx0

(3.96)

Áp dụng phương pháp khai triển theo các dạng riêng ta tìm nghiệm phương trình (3.96) dưới dạng

w(x, t) sin(k x)T (t)

k

(3.97)

k 1 l

Thế biểu thức (3.97) vào phương trình (3.96) và chú ý đến tính trực giao của các hàm riêng ta được hệ các phương trình vi phân thường

4 EI


F 2


Tk l

l

k

l

Tk 0,

k 1,2,...

(3.98))

4 EI

k

l

F 2

l

k

Từ đó suy ra biểu thức xác định các tần số riêng


k


(3.99)



k

Nếu đưa vào ký hiệu:

F (k)2


(3.100)


EI

Al 4

1F

F

k

Như đã biết F 2 EI là lực giới hạn tĩnh. Ta nêu ra một vài nhận xét từ

1 l 2

phương trình (3.98) và (3.100).

- Khi lực dọc tăng trong khoảng 0 < F < F1 thì các tần số riêng sẽ giảm.

- Khi F = F1 thì 1 = 0.

- Khi F > F1 nghiệm sẽ tăng theo luật số mũ và vị trí cân bằng của dầm sẽ không ổn định. Ta có thể sử dụng điều kiện 1 = 0 làm tiêu chuẩn ổn định động lực đối với dầm bị uốn chịu tác dụng của lực dọc.

Khi lực nén đầu dầm không phải là hằng số mà là hàm của thời gian F(t) F0 Fˆ cos(t) , với tần số lực kích động nhỏ hơn nhiều so với tần số riêng đầu tiên dao động dọc của dầm (do đó có thể bỏ ảnh hưởng dao động dọc), ta có thể thay N(x,t) = -F(t). Phương trình (3.95) bây giờ có dạng

2w


4w ˆ 2w


t2

EI x4 (F0 F cos(

t)) x20

(3.101)

Ta tìm nghiệm phương trình (3.101) dưới dạng

w (x, t) sin kx .q (t)


(3.102)

k l k

Thế (3.102) vào (3.101) ta nhận được phương trình vi phân xác định qk(t)

k2 ˆ


(3.103)

qk

l

Fk F0 F cos(t) qk 0

Trong đó:

F (k)2 EI ,

k l2

k 1,2,...

Ngày đăng: 28/06/2022