Châu và Nguyễn Khải là: đề tài, chủ đề trong tác phẩm của họ đều có tính luận đề, nghĩa là tác phẩm của họ lộ rò tính tư tưởng và xu hướng thông qua tác phẩm để làm sáng tỏ tư tưởng ấy. Điều này dẫn đến sự gặp gỡ ...
Cách gọi bỗ bã: thằng, thằng cha, nó. “Thằng cha này khéo tay lắm đồng chí ạ”, “Thằng Vui nó mách anh phải không, cái thằng!” ( Hãy đi xa hơn nữa ); “Mấy thằng máy kéo nửa cười nửa khóc đấy đồng chí ạ” ( Chuyện người tổ ...
Thành cười hô hố: - Muốn được dân bỏ tiền tu bổ đến miếu thì ông thần bà thánh phải thiêng, xin một được mười, không dưng ai chịu cởi hầu bao để mua lấy cái tiếng hão” [75; tr. 270]. Chỉ qua tiếng cười “hô hố”, qua phát ...
Suy nghĩ được nhấn thêm bởi các tính từ “phắt”, “hốt hoảng”, “nhăn nhúm”, “tội nghiệp” và các thán từ “mà”, “thế sao” khiến cho câu chuyện đã được định hướng, dự báo trước về tình huống và chuẩn bị cho việc ...
Nguyễn Khải còn rò ràng hơn Nguyễn Minh Châu ở tính luận đề của tác phẩm. Người đọc đều nhận thấy ngay từ những tác phẩm đầu tay Nguyễn Khải đã định hướng chủ đề tư tưởng tác phẩm ngay từ nhan đề: Xung đột, Mùa lạc, ...
Nhỉ? - Nếu không cho giải trí bằng đánh bạc thì bọn tôi biết làm gì cho qua ngày? Hay là biểu tình chống chính phủ? [74; tr. 13]. Không còn chỉ là màn đối thoại thông thường mà là tranh luận thực sự mang tính tư tưởng khi hai tiếng nói ...
Tằn tiện, dành dụm được ít nhiều thì đỡ lo những ngày ốm…” [75; tr. 293] v.v… Con bé thể hiện một tính cách rắn rỏi, thông minh và đầy chủ động trong mọi tình huống ứng phó với hoàn cảnh. Một nhân vật “khôn ngoan” khác ...
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đăng Mạnh gọi những thông tin hoặc những tri thức trong tác phẩm của Nguyễn Khải là “những trí khôn của đời sống thực tế”. Đó là kết quả của một cây bút ham đi, ham nghĩ và luôn biết dùng tư duy phân tích ...
Đường đã hình thành hoàn toàn bằng sức người, đã thế, còn phải bảo vệ nó trước sự hủy hoại của bom, mìn và cả thời tiết. Những chiến sỹ công binh vẫn lầm lụi ngày đêm bám đường để các chuyến hàng ngày đêm ra trận. ...
Trận văn hóa tư tưởng. Nguyễn Khải hăng hái bày tỏ: “Chúng ta phải vì xã hội mà viết, chứ không phải vì cá nhân mình. Chớ buông thả mình, phải đấu tranh, phải nghiêm khắc với bản thân mình rất nhiều” [79]. Bằng nhiệt huyết ...
Trang 85, Trang 86, Trang 87, Trang 88, Trang 89, Trang 90, Trang 91, Trang 92, Trang 93, Trang 94,